Thứ Bảy, 15 tháng 12, 2012

truyện dâm máu ma


Hiền đi từ từ, chàng nghe rõ tiếng chân chậm chạp bước theo sau. Con đường từ đây về nhà chỉ còn l hơn vài chục thước. Chuyến xe bus cuối cùng của thành phố trong đêm thả chàng xuống trên con đường mù sương. Đêm nay trời San Francisco trở lạnh thực sự. Gió đêm như thẩm vào tận cùng xương thịt tê cóng.

Đi được một quãng, tiếng chân vẫn lẽo đẽo theo sau, đều đặn và âm thầm. Hiền có linh cảm nhưbước chân của một người đàn bà mệt mỏi đang lê lết trong đêm khuya giá buốt này. Chàng tò mò ngoái đầu lại nhìn. Cách chàng không bao xa, một thiếu nữ trấng muốt nổi bật trong đêm đen làm chàng giật mình. Bộ ngực căng tròn lồ lộ của cô ta gần như bật tung ra khỏi tà áo. Tự nhiên người chàng nóng lên.

Hiền nghĩ tới những cô gái đứng đường đón khách trên con phố này nên chàng đl chậm lại. Vợ Hiền đã về Việt Nam thăm nhà hơn tháng nay, nên mới nhìn thấy phần da thịt nõn nà kia đã làm cho Hiền thèm khát ngay. Hồi tối tới giờ, chàng đã lân la tới mấy quán cà phê tìm hơi đàn bà, nhưng không đạt được những gì mình thèm khát: Không hiểu tại sao giờ này lại có một nàng đẹp như tiên thế kia
lang thang ở đây.

Chàng đứng lại có ý chờ, và cô nàng vẫn từ từ đi tới. Thời gian nhưkéo dài ra. Từng bước, từng bước chân thâu ngắn khoảng cách giữa chàng và thiếu nữ lại. Chỉ một lúc sau, ánh mắt trong xanh của người đẹp đã như cười tỏ tình gần sát bên Hiền, chàng mở lời:
- Trời lạnh quá, em có muốn hút thuốc không?
Cô gái lắc đầu, sua tay lia lịa, trả lời:
- Dạ... dạ... không đâu, em sợ mùi thuốc lá lắm.
Hiền vội vàng ném điếu thuốc đang hút dở xuống đường, lấy giầy đạp lên, nói:
- Ồ... anh xin lỗi.
Cô gái mỉm cười:
- Cám ơn anh, trời lạnh quá phải không?
- Dạ, trời lạnh quá.
Không để cho cô gái kịp nói gì, Hiền tiếp luôn:
- Nhà anh cũng gần đây thôi. Hôm nay lại chẳng có ai ở nhà, em có muốn ghé qua uống một ly cà phê cho ấm bụng không?
Cô gái cười thành tiếng:
- Anh không sợ vợ anh về bất tử à?
Hiền thực thà nói:
- Vợ anh về Việt Nam thăm cha mẹ, tuần tới mới trở lại.
Cô gái cười lớn hơn, nói:
- Nhân cơ hội này anh đem gái về nhà phải không?
Nhìn điệu bộ lẳng lơ của cô ta, Hiền mạnh bạo nắm lấy tay nàng, nói:
- Đàn ông mà em... Chắc em cũng biết nhiều rồi phải không?

Cô gái liếc Hiền một cái thực đĩ thõa, vòng tay ôm lấy cổ chàng vít xuống, bờ môi nàng tràn đầy, nóng bỏng. Thân thể Hiền run lên ngay từ giây phút đầu. Chàng ghì chặt lấy tấm thân nóng bỏng no tròn kia. Hai thân thể chập lại làm một thật khít khao. Bàn tay Hiền bạo dạn luồn qua làn vải mò xuống vùng da thịt ngút ngàn thần tiên ấy...

Bỗng Hiền giật mình, chàng vừa cảm thấy đau nhói ở cần cổ và hình như bờ môi của người đẹp không còn mơn trớn trên da thịt chàng nữa, mà là hàm răng sắc như dao, đang cắm sâu vào mạch máu chàng. Hiền vội vã đưa tay lên cổ, chàng thấy ngay một chất nước nhờn nhờ dính vô tay. Hiền sợ hãi thét lên:
- Trời ơi?.. Máu... máu... máu...

Chàng cố đẩy người con gái ỵêu tinh này ra, nhưng cô nàng vẫn bám chặt lấy chàng. Hiền cảm thấy từng giòng máu trong cơ thể chảy cuồn cuộn vô miệng nàng. Chàng cố ngóc đầu lên. Bỗng xa xa, một bóng đen từ từ lướt tới. Hình như một chàng thanh niên, anh ta bận một bộ đồ vét đen, tóc dài lượt thượt ngang vai. Hai mắt đổ ra tia nhìn đỏ rực như lửa. Mắt Hiền đã mờ đi, nhưng chàng cũng cố cất tiếng kêu:
- Cứu.. cứu. cứu tôi với.

Cô gái bỗng ngước lên nhìn. Nàng thấy chàng thanh niên nọ, vội vàng buông Hiền ra, chạy lướt trên mặt đất, biến mình trong màn sương dầy đặc. Miệng Hiền vẫn thều thào kêu cứu, chàng không còn đủ sức đứng vững được nữa, té xuống đất sõng soài. Chàng thanh niên nọ cúi xuống, một tay sờ lên cổ chàng, miệng lẩm bẩm:
- Cũng lại con quỉ cái này nữa...

Nói xong anh ta cúi xuống kéo Hiền lên. Chàng đã tưởng được cứu, nhưng ngay lúc ấy, Hiền lại thấy cần cổ mình tê đi, máu chẩy ra cuồn cuộn...
*
*   *
Oanh cầm tờ báo, mắt nàng đập ngay vô hàng chữ in đậm nét ngay trên trang nhất:
LẠI MỘT THANH NIÊN NỮA BỊ CẮN CỔ HÚT MÁU CHẾT TRÊN HÈ PHỐ

Thật là khủng khiếp, không lý trong thời đại này lại có ma hút máu người như vậy thực hay sao. Oanh lướt mắt nhanh trên cột báo. Nàng mỉm cười thầm phục Tuân, anh chàng đồng nghiệp phụ trách mục tin tức giàu tưởng tượng này.

Bỏ tờ báo xuống. Oanh lững thững vô phòng tắm, ngâm mình trong bồn nước nóng. Nàng xoa nhè nhẹ hai bàn tay trên làn da mịn màng của mình. Những đường cong vun đầy ăm ắp lồ lộ làm nàng thích thú. Bộ ngực con gái vươn cao, đỉnh hồng chót vót đã làm ngẩn ngơ biết bao chàng trai có dịp gần gủi nàng. Oanh lại nghĩtới Tuân. Anh chàng tham lam tận mạng. Dù cho nghèo rớt mùng tơi, với cái lương phóng viên chết đói mà cũng làm bộ hào hoa mỗi khi đi chung với nàng.

Với Tuân, Oanh chẳng có ớnh ý gì. Nhưng anh chàng thực dễ thương và lại có ơn giới thiệu việc làm trong tờ báo này cho nàng. Hơn thế nữa, Tuân còn che dấu dĩ vãng không mấy tốt lành gì của Oanh, lại càng làm nàng dễ dãi với chàng hơn những chàng trai khác đang đeo đuổi nàng.

Cũng vì được Tuân dìu dắt mà đang là một cô gái bán quán cà phê trá hình. Oanh bỏ hẳn nghề bẩn thỉu đó, làm cho tờ báo ngày hôm nay. Mặc dù đồng lương anh chủ nhiệm trả cho nàng không bao nhiêu, nhưng tiền hoa hồng những cái quảng cáo nàng lấy được đã mang về cho nàng một đồng lương hơn hẳn các bạn đồng nghiệp khác.
Bỗng chuông điện thoại reo vang. Oanh với tay nhấc
ống nghe:
- A lô...
Cô Oanh phải không?
- Dạ. em đây anh chủ nhiệm.
Có tiếng cười trong máy, giọng nói của anh chàng chủ nhiệm thật hớn hở:
- Cô cũng nhớ giọng nói của tôi quá hả.
Oanh cười thực lẳng lơ:
- Giọng n6i ngọt như đường, ấm như ngồi trước lò sưởi mùa đông của anh như thế, làm sao đàn bà con gái tụi em quên cho được chứ.
- Thôi mà cô Oanh, cho tôi xin ba cái vụ đó đi.
Oanh cười khúc khích, nàng vẫn thích đùa thực bạo với anh chàng chủ nhiệm tré trung này.
- Thôi được tha cho anh đó. Anh gọi em có chuyện gì không?
- À! Có một cú điện thoại thực khó hiểu. Chắc phải nhờ tới cái tài của cô rồi.
- Anh muốn nói một thân chủ quảng cáo khó tính hả?
- Không biết có phải như vậy không. Nhưng ông ta nói cần gặp phóng viên của mình.
- Nhưng mà em có phải là phóng viên đâu.
- Nếu chỉ cần một phóng viên tới đó lấy tin tửc hoặc làm phóng sự thì đâu có phải nhờ tới cô.
Oanh hơi ngập ngừng, nàng lùa một tay xuống dưới, kẹp hai đùi lại:
- Vậy ông ta muốn gì hở anh?
- À cũng chẳng có gì khó khăn đâu. C6 lẽ đây là một thân chủ quảng cấo lập dị một chút. ông ta muốn mình viết về cuộc đời của ông ấy như một phóng sự dài, có trả tiền hẳn hòi, để quảng cáo cho cơ sở thương mại gì đó.
Oanh kêu lên:
- Trời ơi, em làm sao viết được một cái quảng cáo theo cái kiểu đó. Ông ấy cần một phóng viên thực sự đó anh. Sao anh không cử anh Tuân đi.
- Tuân vừa đi xuống miền Nam dự đám cưới em gái của nó rồi. Em đừng lo, em chỉ có việc tới đó, nói giá cả và thâu băng những lời anh chàng thân chủ này về, còn chuyện viết lách để Tuân về làm cũng được. Đặc biệt lã tiền hoa hồng vẫn là phần của em.

Oanh cười khúc khích. Nàng đứng dậy thực nhanh. Những hạt nước thi nhau chạy dài theo thân thể xuống dưới nghe như tiếng mưa rơi ào ào.
- Nếu thế em thay quần áo rồi sẽ tới tòa soạn liền bây giờ.
Có tiếng cười trong ống nghe. Giọng anh chàng chủ nhiệm nửa đùa nửa thiệt.
- Em mà mới tắm xong thì thế nào lấy cái quảng cáo này cũng thơm là cái chắc rồi.
Oanh cười lớn. .
- Đốt anh đi...

Nàng gác máy, đi nhanh ra phòng ngoài. Bộ ngực trần trụi nhẩy tưng tưng theo bước chân vội vã. Oanh hát nho nhỏ một bài tình ca và nghĩ thực nhanh tới những gì phải làm khi gặp người thân chủ kỳ dị sắp tới...
*
*   *
Oanh lái xe lên đường đèotới địa chỉ thân chủ quảng cáo Nàng quẹo xe vô một con đường mòn, chỉ lọt cho một chíếc xe leo lên phía trên sườn núi. Khu này nổi tiếng chỉ cho những tay tỷ phú cưngụ. Cách xa hàng trăm thước mới có một căn nhà. Phải nói là những dinh thự nho nhỏ lọt trong rừng cây mới đúng.

Chỗ nàng tới là một căn nhà sơn trắng toát, nằm ẩn dưới những cây Redwood thẳng tắp, lớn hơn người ôm, cao chót vót. Ngửng đầu nhìn lên ngọn cây phải mỏi cổ. Oanh bấm chuông. Một người đàn bà ra mở cửa. Nàng hỏi:
- Thưa bà, đây có phải là nhà ông Lâm không ạ?
- Dạ, phải...
Oanh đưa tấm danh thiếp, nói:
- Tôi có hẹn với ông Lâm, xin bà vui lòng chuyển lời giúp.
Người đàn bà lễ phép, đứng qua một bên nói:
- Xin mời cô vô trong, chủ nhân tôi đang đợi cô trong phòng khách.
Oanh bước vô, theo người đàn bà đi dọc một hàng lang dài. Tới chiếc cừa lớn. Người đàn bà gõ cửa nói lớn:
- Thưa ông chủ, có nữ ký giả Thế-Oanh muốn gặp ông.
Một giọng nói thực trần và ấm vang lên:
- Xin mời vô.

Người đàn bà mở cửa, mời Oanh vô, rồi đóng cửa lại, lui ra. Oanh liếc nhanh căn phòng trang hoàng như nơi hội họp của các vị nguyên thủ quốc gia. Phía xa xa, bên cửa sổ nhìn xuống rừng cây, một người đàn ông cao lớn, tóc dài ngang vai, bận một bộ vét đen đứng quay lưng lại phía nàng, nhìn ra ngoài. Hình như trời bắt đầu mưa lâm râm.
Ông ta lên tiếng:
- Mời cô Thế Oanh ngồi.
Oanh hơi bực mình vì kiểu cách cao ngạo và lập dị của người đàn ông này. Nhưng nàng đã được anh chủ nhiệm chuẩn bị tinh thần sẵn, nên cố bình tĩnh, ngồi xuống chiếc ghế bành rộng như tấm thảm, trả lời:
- Xin cám ơn ông.
- Tôi mời cô tới đây là để nhờ cô đăng cho một cái quảng cáo...
- Dạ...
- Một cái quảng cáo khác hẳn với những cái quảng cáo thường ngày cô vẫn làm.
Oanh cười thầm trong bụng, nhưng nàng vẫn lễ phép nói:
- Dạ, xin ông cho biết tôn ý. Chúng tôi sẽ hết sức cố gắng làm vừa lòng ông.
- Tốt. Cô mở máy thâu băng ra đi. Hãy ghi lại những gì tôi nói, về viết lại là được.
- Dạ, thưa ông, tôi đã sẵn sàng rồi. Nhưng ông có cần biết giá cả trước khi chúng ta làm việc không ạ?
- Chủ nhiệm của cô đã cho tôi biết rồi, và phần tôi không có gì phải thêm bớt cả. Tôi cũng giữ đúng yêu cầu của quí báo là không truyen dam đả kích ai. Không nói tới chính trị, mà chỉ nói về chính bản thân tôi mà thôi. Quí báo cũng có quyền hoàn toàn sửa đổi lại lời văn của tôi, miễn là không phản lại ý nghĩa của câu chuyện là được.
Oanh mỉm cười, ấn nút thâu băng.
- Dạ, thưa ông, nếu thế xin ông bắt đầu cho. Chúng tôi không dám làm mất thì giờ của ông.

Người đàn ông từ từ quay lại. Oanh thấy hơi rờn rợn khi nhìn thấy da mặt ông ta trắng bạch và bóng lưỡng chẳng khác gì một bức tượng thạch cao. Nhưng thực trẻ, nàng đoán chỉ độ trên dưới ba mươi là cùng. Chỉ trừ cặp mắt sáng quắc và đỏ ao trông thực dễ sợ. Có lẽ nhìn thấy bộ dạng của Oanh, người đàn ông mỉm cười hỏi:
- Cô còn giữ ý định thâu băng, viết bài này không?
Dù run sợ trong lòng, nhưng Oanh vẫn phải cốtrấn tĩnh. Nàng muốn nói một vài lời ngổ ngáo nhưmọi ngày, nhưng cố gắng hết sức, Oanh chỉ có thể gật đầu nhè nhẹ, nói:
- Dạ... xin ông...
Người đàn ông từ từ tiến lại gần, ông ta ngồi xuống chiếc ghế đối diện với nàng, nói:
- Cô đừng sợ, cứ bắt đầu thâu băng đi.
Oanh gật đầu, sửa lại chiếc máy thâu băng hướng về phía người đàn ông rồi im lặng chờ đợi. Thời gian như ngưng đọng, tiếng tích tắc của chiếc đồng hồ cổ để góc phòng nghe thực rõ. Ông ta từ từ lên tiếng:
- Ta đây chính là một Ma Cà Rồng chuyên hút máu người.
Tự nhiên Oanh thấy tức cười, mặc dù trong bụng nàng vẫn còn run sợ.
- Như vậy ông mời tôi tới để hút máu phải không?
Người đàn ông mỉm cười, nói:
- Cô hãy tin tôi đi, tôi không muốn làm hại cô đâu.
Tôi chờ đợi cơ hội này đã lâu. Nó quan trọng với tôi còn hơn những gì cô nghĩ.
Ngưng một lát, ông ta tiếp:
- Chúng ta bắt đầu câu chuyện nhé.
Oanh có cảm giác như người đàn ông trước mặt thực sự là một con Ma Cà Rồng, như lời ông ta nói. Nàng run run hỏi:
- Khi ông sanh ra đã là Ma Cà Rồng rồi hay sao?
- Không phải, khi ta biến thành Ma Cà Rồng là đã ba mươi tuổi rồi.
- Thế tại sao ông lại biến thành Ma Cà Rồng?
-Để ta kể lại từ đầu câu chuyện, đó cũng là mục đích ngày hôm nay ta cho mời cô tới đây.
Oanh im lặng chờ đợi. Mặt con Ma Cà Rồng hơi nhăn lại hai mắt sụp xuống như nghĩ lại thời xa xưa, từ từ nói:
- Năm đó ta vừa ba mươi tuổi. Một loạt thảm kịch đã xảy ra trong gia đình; Ta chỉ có một người anh. Ông ấy nhất định không chịu lấy vợ và có ý định đi tư; để tìm ra một con đường giải thoát, mà hàng ngày ông ta vẫn có ý niệm cho là cuộc đời này là một vướng mắc, nợ nần của các kiếp trước. Cũng vì thế mà gia đình đồng ý để ông ta cất riêng một căn nhà đằng sau vườn, tự do sống cuộc đời tu trì như ý muốn, không bận bịu tới ai.

Có một hôm, vợ ta và cha mẹ đã sang làng bên dự một đám cưới của một người bạn. Ta không đi cùng vì phải ở nhà để kiểm soát số lúa các thợ gặt gánh về. Tới chiều, công việc xong xuôi, thợ thuyền về hết, ta uống vài ly rượu rồi ra vườn sau tìm ông anh trò chuyện. Ai ngờ sự bất đồng ý kiến của câu chuyện giữa hai anh em ta làm ông ấy buồn bực bỏ ra ngoài. Tới khi ta nghe có tiếng ồn ào bên ngoài, chạy ra mới biết ông anh ta bị rớt xuống ao chết rồi.

Khi đó chính quyền có tới điều tra, nhừng ta không bị rắc rối gì vì có nhiều gia nhân, nhìn thấy ông ta bị rớt xuống ao. Tuy nhiên, nỗi ám ảnh vì cuộc tranh luận vô lý lúc ban chiều, làm cho ông anh ta buồn bực ra bờ ao mà chết, làm cho ta chịu không nổi, nên sau đó; ta quyết định cho tất cả gia nhân tự trông coi lấy phần đất của mình, với hình thức tự quản, lời ăn lỗ chịu, chỉ phải đóng cho ta một số tiền lợi tức hàng năm. Sau đó, ta đưa cả gia đình; cha mẹ và vợ lên Sài Gòn sinh sống. Tuy nhiên, nỗi ám ảnh cái chết của ông anh vẫn không thế nào rời khỏi đầu óc ta. Cũng vì vậy, cuộc sống của ta bị xáo trộn. Suốt ngày chỉ la cà ăn chơi, không còn thiết tha gì tới công ăn việc làm nữa. Tuy nhiên, cuộc sống vẫn rất thoải mái vì những người cấy rẽ trên đất đai của ta vẫn đóng góp hàng năm rất dồi dào.

Chỉ vài tháng sau đó, cuộc đời ta mới thực sự bước vào một khúc quanh mới' Cha mẹ ta lần lượt qua đời. Vợ ta cũng chán nản vì cuộc sống bê tha rủợu chè của ta, nên bỏ nhà theo người khác. Ta thực sự trở thành một lãng tử bất cần đời. Không có tối nào thiếu mặt ta ở các quán ăn nhậu, đ điếm. Ta cảm thấy cuộc đời chán chường tới cùng tột, chỉ muốn chết cho rồi đời. Nhưng trời không cho ta chết, bắt ta phải sống vất vưởng như một hình phạt mà ta không thế nào chịu nổi..

Cho tới một tối, sau khi ăn nhậu không còn biết trời đất là gì nữa. Ta đang lang thang trên đường trở về nhà thì gặp Ma Cà Rồng. Nó hút máu ta gần chết rồi bỏ đi...
Oanh thấy Ma Cà Rồng ngồi im lặng, nàng tò mò hỏi:
- Bộ nó hút máu ông thật hay sao?
Ma Cà Rồng mỉm cười, khuôn mặt nhăn nhúm:
- Nó hút máu của ta là chuyện dĩ nhiên rồi.
- Tại sao ông còn sống?
- À Ma Cà Rồng đó chỉ hút máu ta gần cạn thôi nên chưa chết được. Và khi người ta tìm thấy ta hấp hối thì đưa ta vô bệnh viện tiếp máu cho ta. Nhưng trong cái ranh giới giữa sự sống và cái chết đó, tự nhiên ta thấy mình gần gủi với những người thân đã qua đời quá. Bởi vậy, đêm hôm đó ta lén bứt giây tiếp máu ném đi mà không ai biết. Ngay khi ấy có lẽ vào nửa đêm, một đêm trăng thực sáng. Con Ma Cà Rồng lại hiện ra, nói cho ta một cơ hội. Chết hoặc sống vĩnh viễn trong thế giới Ma Cà Rồng. Phải thú thực, lúc ấy ta nhìn y nhưmột vị cứu tinh. Với những quyền phép biến hóa trong tay y, có khác gì đấng tạo thành trời đất muôn loài này đâu. Ta hân hoan đón nhận đặc ân mà y vừa đề nghị.

Thế rồi Ma Cà Rồng đó bảo ta hãy đút ống tiếp máu vô tay, để trở lại sự sống và ngày mai có sức mà đi coi buổi bình minh sau cùng trong đời mình. Quả thực cho tới bây giờ, ta vẫn nhớ rõ từng sợi nắng tỏa ra từ vừng thái dương, trong buổi sáng ngày hôm đó. Mặc dù ta đã thấy mặt trời mọc hàng ngàn lần từ trước mà ta chằng bao giờ giới nhiều.
- Thế tại sao ông lại hút máu tôi?
- Người có nhớ hôm đó người say mèm rồi không?
- Nhớ chứ.
Ma Cà Rồng lại nói:
- Trên đường về, người té lên té xuống, máu chẩy cùng mình phải không?
- Vụ này thì tôi không nhớ rõ lấm. Chỉ biết lúc bị ông hút máu cho tới gần chết thì được người ta đưa vô nhà thương thôi.
- Phải, làm sao người biết được, vì lúc đó đã say mèm rồi. Khi ấy vô tình ta đi ngang qua. Thấy máu dính bên đường, chạy dài theo hè phố nên theo dấu và gặp ngươi. Ngươi phải hiểu rằng; bình thường thì Ma Cà Rồng cũng như người thường thôi, nhưng khi nhìn thấy máu thì không thế nào tự chủ được nữa. Cơn thèm khát nổi lên cùng cực. Cũng vì thế mà khi thấy người máu me cùng mình làm ta điên lên, cắn cổ ngươi ngay. Còn bình thường, phải thú thực, ta chỉ ưa máu của phụ nữ thôi. Bởi vì máu đàn bà thuộc âm hàn, nên hút máu họ làm cho thân thể loài Ma Cà Rồng khoan khoái vô cùng.
- Như vậy đáng lẽ Ma Cà Rồng phải phần đông là phụ nữ chứ?
- Trái lại, đa số Ma Cà Rồng là nam giới. Bởi vì như nhà ngươi biết đó. Chính ngươi đã bị hút máu mà có biến thành Ma Cà Rồng đâu.
- Như vậy làm sao mới có thể trở thành Ma Cà Rồng được?
- Những người bị hút máu, nếu được người hút máu mình cho hút máu lại thì sẽ trở thành Ma Cà Rồng. Còn như không có loại máu ma này vô cơ thể thì không thế nào trở thành ma được.
- Như vậy họ phải chết à?
- Không hẳn nhưthế, những người bị hút hết máu mới chết. Còn chỉ bị hút chút ít cũng nhưnhững người bị thương mà mất máu thôi. Nhưng thường thường, khó có phụ nữ nào sống sót khi bị hút máu lắm.
- Tại sao vậy?
- Ngươi không nhớ ta nói máu phụ nữ hạp với loài Ma Cà Rồng lắm hay sao. Khi đã bắt được con mồi rồi, làm gì có con ma nào không hút cho hết từng giọt máu của nạn nhân cơ chứ.
- Còn đàn ông thì sao?
- Đàn ông ít có con ma nào thích hút nhiều máu nơi họ. Cũng vì lý do này mà đàn ông trở thành Ma Cà Rồng nhiều. Nhưng cũng phải qua nhiều giai đoạn thử thách với quyết tâm trở thành ma nữa, chứ không phải khơi khơi trở thành Ma Cà Rồng dễ đàng như vậy đâu.
- Chỉ có thế thôi hay sao?
- Phải, chỉ có thế thôi. Nhưng điều quan trọng là phải hút được càng nhiều máu của người hút máu mình bao nhiêu càng tết. Bởi vì đó là công lực cúa loài Ma Cà Rồng.
- Như vậy ông sẽ cho tôi hút máu ông đêm nay?
- Phải, nhưng nhà ngươi đã quyết chí nhất định thành Ma Cà Rồng chưa?
- Chắc chắn tôi phải trở thành Ma Cà Rồng rồi.
- Tại sao?
- Tại vì tôi đã chán ngấy cuộc sống của loài người. Tôi đã có tất cả: vợ con, tiền tài, danh vọng và tôi cũng đã mất tất cả. Bây giờ chỉ còn là hận thù.
- Nhà ngươi hận thù cái gì?
- Tôi đã làm anh tôi chết chỉ vì sự sung đột ý tưởng giải thoát quái gở của anh ta. Con tôi chỉ sống được vài tháng thì tử thần cũng cướp nó đi. Vợ tôi bỏ tôi theo trai, vì sự trác táng say sưa của tôi. Bốmẹ tôi buồn bực mà qua đời Tôi thù cuộc sống. Thù định mạng. Thù thế nhân. Bởi vậy tôi nhất định phải trở thành Ma Cà Rồng, để trả thù. Để sống vĩnh cửu mà trả thù loài người.
Lão Thiên nghe ta nói, cười ha hả khoái trí nói:
- Tốt, tốt lắm... Quả thực ta không chọn lầm người. Bây giờ chúng ta tìm một nơi vắng vê để thỏa mãn ý nguyện của nhà ngươi.

Hai đứa chúng tôi đi về phía nghĩa trang Mạc Đĩnh Chi, ngay giữa thành phố. Nghĩa trang này chỉ có những người giàu có và quyền lực mới có thể chôn ở đây. Bởi vậy, nơi này có nhiều ngôi mộ rất lớn như một căn nhà nho nhỏ. Có nhiều người còn dành đất trước để xây mộ cho mình, nên chúng tôi biết rất dễ tìm được một chỗ lý tưởng để thực hịện ý định.

Khi đi gần tới nơi. Bỗng một cô gái từ gốc cây bên đường nhô ra, cười ớnh, hỏi chúng tôi:
- Hai anh đi đâu chơi cho em theo với được không?
Ta chưa kịp trả lời thì lão Thiên đã nhanh nhẩu nói nửa đùa nửa thiệt:
- Tụi anh là Ma Cà Rồng, chuyên môn hút máu đàn bà. Em theo mà không sợ sao?
Cô gái bước lại gần lão Thiên cười thực đĩ.
- Anh muốn hútcái gì thì hút, em cũng cho hết. Nhưng mà em còn một con em nữa, đang đứng ở gốc cây bên kia. Anh có chịu cho nó chơi chung với tụi mình hay không? Y còn nhỏ, đẹp hơn em nhiều.
Lão Thiên cười hề hề. Nói:
- Càng hay, một người hút một người. Hai người hút hai người, có sao đâu.
Nghe lão Thiên nói vậy, cô gái vội vàng quay ra sau, gọi nho nhỏ:
- Hồng ơi... có mối rồi nè em. Mau lên, lại đây mau lên.

Một cô gái nhỏ nhắn chạy vội lại. Cô bé mặt non choẹt, nhưng có bộ ngực thực lớn. Nàng tới sát ngay bên tôi, cười õng ẹo:
Em đi với anh Hai này phải không chị Tám?
Cô gái tên Tám gật đầu:
- Ừ, em cứ tiếp anh ấy đi, rồi về nhà chúng mình ưnh toán với nhau sau.
Hồng ôm lấy tôi ngay, trơ tráo hỏi:
-Anh ngủ với em cả đêm nay nhé. Em không lấy mắc đâu Em sẽ chiều anh hết mình đó, muốn làm gì cũng được, em dễ dãi lắm.

Vừa nói, nàng vừa nắm lấy tay tôi. Tôi luồn tay qua vạt áo nàng, rờ lên bộ ngực căng tròn và cứng ngắc, bóp nhè nhẹ, bắt chước lão Thiên nói:
- Tiền bạc không thành vấn đề. Em muốn bao nhiêu cũng được. Nhưng mà lúc nãy, anh Thiên đã bảo với chị em là tụi anh là Ma Cà Rồng chuyên môn hút máu người đó Em có sợ không?
Cô gái chưa kịp trả lời thì lão Thiên đã quay qua nói:
- Không phải đâu, chỉ có anh là Ma Cà Rồng thôi, còn thằng đó thì chưa. Nhưng mà nó cũng thích hút máu đàn bà lắm đó. Em sợ thì đừng theo tụi anh.
Hồng cười khúc khích, nói:
- Em cũng thích hút máu đàn ông lắm đó, anh có sợ không?
Chúng tôi cùng cười vì câu nói khôi hài của Hồng. Nhưng nàng có biết đâu, chúng tôi nói thực, còn nàng chỉ nói chơi.

Cả bốn đứa chúng tôi dìu nhau vô trong nghĩa trang. Đèn đường ở đây thực lờ mờ. Khoảng cách lại thực xa, nên có những nơi tối om om không nhìn thấy rõ mặt nhau. Mặc dù chúng tôi đã ôm lấy nhau xà nẹo mà đi.
Tới một ngôi mộ thực lớn. Lão Thiên nói:
- Ta biết đây là ngôi mộ người ta làm sẵn chứ chưa có chôn ai. Trong đó lại có hai cỗ quan tài lớn nằm kế nhau. Chúng mình chung vô đây hưởng lạc thì nhất rồi.
Các em có sợ không?
Tám cười khúc khích nói:
- Như vậy tối nay em ngủ với Ma Cà Rồng phải không anh?
Tôi hỏi Hồng:
- Em có sợ không?
Hồng cười hì hì.
- Em đi khách ở đây quen rồi, chứ có phải lần đầu đâu Hơn nữa, có tiền, em mua đồ cúng quải cho đám cô hồn ở đây hoài mà, lo gì.
- Bộ em cũng có vô ngôi mộ này rổi hay sao?
- Không, em ít có đi sâu vô trong này lấm. Thường thường dùng cái mộ gần cổng ra vô. ở đó cũng rộng rãi lắm, lại tối tăm, vì chỗ đó không có đèn đường. Anh không thấy ngôi mộ này có bốn cái cột đèn ở ngoài sáng quá hay sao?

Nghe Hồng nói, tôi mới để ý và cũng vì vậy mà khi vô trong ngôi mộ, ánh sáng bên ngoài chiếu vô làm chúng tôi còn nhìn thấy nhau. Khi vô hẳn trong ngôi mộ. Phía trên là bàn thờ với hai cái mộ bia làm sẵn, nhưng chưa có chữ. Ngay phía sau là một cái huyệt thực sâu, bên dưới có sẵn hai quan tài. ánh đèn lờ mờ từ ngoài chiếu vô tuy không sáng lắm, nhưng ngay cả ở dưới huyệt mộ vẫn còn nhìn thấy hai chiếc quan tài lớn như hai tấm phản nhỏ.

Thứ Hai, 3 tháng 12, 2012

Truyện dâm: Con gái chạy loạn


Hồi đó tôi mới hai mươi tuổi , má tôi có phân hiệu buôn bán lớn ở Nha trang , tôi là con một được cưng chiều , lại được hoãn dịch vì gia cảnh, học thì ít mà ăn chơi thì nhiều , mà kể các thứ ăn chơi, thì "gái" là nhất.
Lúc miền Bắc sắp chiếm Nha trang , hàng hóa trong nhà chất đầy ba xe vận tải chạy xuôi Nam, chiếc thứ tư chỉ có mấy chục bao gạo với ít bó mền dạ Mỹ, bác Bảo tài xế đợi tôi đi chơi hoang về tới phút chót mãi xế chiều mói lên đường. Bác Bảo thân với tôi lắm, vì tôi hay bao bác những lần đi ăn nhậu, để bù lại, có nhiều khi bác kiếm được mấy em nai tơ trong lúc chạy xe còn cho tôi hưởng chung nữa. Trên quốc lộ số một, đủ loại xe nối đuôi như rồng rắùn , xe du lịch , xe vận tải lớn, xe lam, rồi lambretta, vespa, cả xe đạp nữa. Đến sẩm tối , thấy bên đường có một cô gái bế con với một con bé đứng bên, xin quá giang vì xe lambretta hư, mà không xe nào cho đi theo, tôi bảo bác tài :
-  Trúng mối rồi ! Bác ngừng đi bác ơi!.
Bác tài nháy mắt cười với tôi , rồi cố lách đoàn xe đông đảo, tốp lại bên vệ đường. Bây giờ tôi mới nhìn rõ. Cô gái cũng phải gần ba mươi , nhưng đẹp sắc sảo, da trắng mịn, con bé đứng bên chừng bảy tám tuổi , tóc vàng, rõ ràng là Mỹ lai. Đứa nhỏ trên tay thì hoàn toàn là Việt nam. vậy là nàng hai đời chồng rồi .Cô gái mừng rỡ, líu ríu cám ơn , rồi hỏi bác tài:
-Về tới Sài gòn, bác lấy cháu bao nhiêu?
Bác Bảo chỉ tôi:
-  Hỏi cậu chủ tiệïm Hưng Thành đẹp trai đây nè. Mà tui nghĩ cậu lấy cháu thôi, không lấy tiền đâu.
Cô gái đỏ mặt nhìn tôi rồi nhìn chữ Hưng Thành bên hông xe vận tải . Tôi cười thật tươi:
-  Thì cứ lên xe đi. Để anh với bác tài khiêng cái Lambretta lên cho em.
Tôi tuy trẻ , nhưng cũng đã chơi gái nhiều. Em già em trẻ, em nào cũng là em , tôi đều anh anh em em ngọt xớt.Mà kinh nghiệm cho tôi hay, mấy em lớn tuổi một chút , nhất là đã có một hai con, vừa dễ dãi, lại đụ hay hơn mấy em quá trẻ.
Em có đôi má ửng hồng vì nắng , người nẩy nở tròn lẳn, mà cặp vú tròn đầy , nuốm vú nhô lên sau lần vải dính ướt vết sữa . Tôi nhìn em như ngơ ngẩn rồi chợt định thần , cùng bác tài khiêng cái xe lên , tôi đỡ đưa bé , dục hai người nhảy lên thùng xe, rồi tôi cũng theo ngồi phía sau . Bác tài bấm tôi nói nhỏ:
-  Có cơm ăn nhớ để cho tao chút cháo nhe!
Thùng xe có che vải bít bùng, bên trong tối om , tôi mở tấm bạt phía sau cho gió lùa vào, rồi lần mò kiếm chỗ trống phía đầøu xe cho mấy người ngồi xuống sàn. Tôi mở mấy hộp đồ ăn " ration B" của Mỹ sẵn có trong xe , chúng tôi ngồi ăn và trò chuyện. Nàng tên Thúy , hồi ở nhà quê ra Nha trang làm quán rượu , may gặp motä đại úy Mỹ Mỹ , vừa có bầu thì nó về xứ không bao giờ liên lạc lại . Nàng nhờ có tiền bạc của anh Mỹ để lại, buôn bán lân hồi, sau gặp một anh biệt kích dù , thằng bé chưa được ba tháng thì ba nó đã mất tích . Nàng thờ dài:
-  Cái số của em nó lận đận . Có lúc em chỉ muốn chết cho rồi. Nhưng mà còn hai con...
Rồi nàng đổi sang chuyện khác:
-  Em có tiệm chạp phô ở Đồng đế, mỗi tháng vẫn về Nha trang câát hàng ở Hưng thành, sao không gặp anh bao giờ?
Tôi trả lời là tôi học ở đại học Đà lạt , mới chạy loạn về nhà ít hôm .
Nàng dự tính về nhà chồng ở Saigon rồi tính sau, tôi bảo nàng, Saigon cũng mất đến nơi, mẹ tôi tính vô bán hết các thứ rồi tìm đường chạy ra ngoại quốc. Tôi hỏi nàng có muón đi cùng với gia đình tôi không. Nàng bảo đó là giấc mơ thôi, " anh nói cho vui thôi, còn mẹ anh nữa chi" .
Được một lúc, thì con Hạnh mệt quá lăn ra ngủ , tôi cũng kiếm cái mền để Thúy đăït con cho ngủ bên cạnh nó, tôi ngồi sát bên Thúy và câu chuyện thân mật hơn. Tôi hỏi nàng có tính bước đi bước nữa không thì nàng thở dài:
-  Đâu có tính được anh ới! mà em bây giờ già rồi, lại lếch thếch hai đứa con , ai cũng sợ. Thử hỏi anh xem, em có muốn người như em không?
Tôi dp vội:
-  Em đâu có già, còn trẻ măng hà ( câu này tôi nói thật ). Em đồng ý , anh xin mẹ anh cho cưới em ngay ngày mai ( câu này tôi nói xạo).
Rồi tôi ca:
-  Quyết chí hỏi vợ cho con a!
Quyết chí tìm nàng dâu ngoan a!
Nàng cười;
-  Anh chỉ xạo. Trông cái mặt anh hơn hớn ra , thấy ghét !
Rồi nàng hạ giọng thân mật:
-  Em cũng chưa biết thế nào. Nhiều lúc một thân một mình, lẻ loi ray rứt khổ lắm . Anh nghĩ coi, em cũng là con người , nhiều lúc cũng có đòi hỏi thể xác chứ bộ , nhưng biết làm sao . Đàn ông các anh , cần thì đi chơi , đàn bà con gái khó lắm.
Nàng có vẻ dễ dãi , tôi xích lại gần hơn , luồn tay ra ôm sau mông rồi luồn tay trong lần áo đưa dần lên , lưng nàng mềm mại mát rượi . Nàng liếc nhìn tôi nhưng vẫn thản nhiên nói chuyện, tôi thì thấy nóng cả người , tim bắt đầu đâïp nhanh. Tay tôi vòng ôm cả cái eo thon của nàng , ngón tay sờ lần về phía trước chạm vào da bụng ngay trên cạp quần. Vừa lúc thằøng bé ú ớ khóc , nàng bế nó lên dỗ dành:
-  Đói rồøi à con, mẹ cho con bú nha.
Nàng vạch môït bên vạt áo lên, trong không có nịt vú , trời ơi trong bóng đêm cái bầu vú trắng lồm lộp . Thằng bé gục đầu mà bú chùn chụt , nàng lim dim mắt . Cái cảnh khêu gợi quá, tôi quay hẳn người qua, mộït tay vẫn ôm sau lưng tay kia lần vào trong vạt áo bên này xộc lên mà xoa bóp cái bầu vú. Nàng nhăn mặt , ghé tai tôi thì thầm:
-  Em bị cương sữa , anh đừng bóp mạnh đau em .
Hơi ấm của nàng phà bên má . Tôi xoa nhẹ bầu vú, ngón tay mân mê cái nuốm vú ngỏng cao có dính sữa , dưới quần tôi con cu cương lên , cục cựa . Nàng đổi bên vú cho con bú, tôi phải buông tay ra , nhưng lần sờ xuống bụng thọc bên trong quần rờ rãm xuống dưới. Nàng hơi dang đùi ra đè lên chân tôi. Đầu ngón tay tôi chạm mớ lông loăn xoăn , tôi nuốt nươcù bọt ừng ực , đầu cặc cứng ngắùc. Tay tôi chạm múi lồn múp míp như múi bưởi mà ướt nhèm nhẹp . Nàng vẫn nựng con cho con bú, nhưng mông nhướn lên mấy cái. Đầu ngón tay tôi móc vào trong khe thọc hai ngón vào mà nhận ra nhận vô. Cái lỗ lồn khút khít ôm siết ngón tay tôi , nhờn nhễ nhãi. Trên kia , thằng bé bú đã no, nàng đặt nó cho nằm ngủ bên con Hạnh , kéo cái mền đắp cho nó. Tôi chồm người lên , một tay sai lưng, một tay vẫn thọc trong lồn nàng, cúi gục xuống bên vú nàng ngoạm lấy vú mà bú ngấu nghiếnù. Nàng thở hỗn hển:
-  Bú nhẹ nhẹ thôi anh !...Ngậm môi nún nún caí chỏm vú thôi ....Vậy đó ! ...
Người tôi nóng hừng hực , tôi lột tuột quần ra, cái con cặc cứng dài ngòng ngoằng bật ra như đầu rắn . Tôi lần tìm cái khuy quần của nàng tính lột quần nàng ra, nhưng nàng nói thầm thì:
-  Mình ra cuối xe đi anh, coi chừng tụi nó thức dậy.
Tôi hớn hở ôm quần , dìu nàng đứng dậy rồi vịn thành xe lần về phía cuối, chiếc xe vẫn chạy rề rề vì trên đường vẫn đông xe . Qua đống bao gạo, cuối xe có chỗ trống, tôi ôm lấy nàng đứng dựa vào thành xe ,lột nốt cái áo thung đang mặc rồi hối hả tụt quần nàng ra, cả thân hình nàng trần truồng trắng trong bóng đêm, hai vạt áo vẫn hở tung. Tôi ôm ghịt lấy nàng, ngực tôi đè lên hai cái vú núng nính , tôi đưa tay cầm con cặc nóng bỏng như thanh sắt đỏ lửa quờ quạng chạm vào lông lồn lào rào rồi len lách giữa hai múi lồn múp míp mềm ướt . Bỗng xe thắng gấp cả hai đưa tôi bị nhào đi .
Tôi kiếm được một cái mền gần đó ném xuống sàn xe, rồi đặt nàng nằm ngửa ra .Tôi quỳ xuống đỡ hai đùi nàng banh ra rồi cầm đầu buồi quệt qua quệt lại trên mép lồn , nàng ưỡn cái lồn lên tôi đâm thọc mạnh một cái tuồn tuột khúc khít ngập lút. Bên trong lồn ướt sũng mà co bóp từng chập, nàng kêu "hự" lên một tiếng rồi rên rỉ hai tay quơ lên ôm lấy cổ tôi vít xuống. Tôi nằm lồm cồm cứ thế hùng hục mà đụ mà giập , lông lồn lông buồi chạm nhau lạo xạo, tôi dập xuống thì nàng hích ngược lên đụng nhau bùm bụp , cả hai cùng thở hồng hộc. Được một chập, thì cái con cặc tôi trong lồn nàng nó cứ vươn dài mãi ra mà nóng hừng hực, cả người tôi rừng rực máu chạy rần rần rộn rạo dưới bụng dồn về cái bìu dái rồi phùn phụt phóng tinh ra như suối. Tôi sướng rởn người lên , tay chân cứng ngắc nhận thêm một cái thật mạnh. Nàng cũng nảy người lên bần bật , tay chân ôm siết lấy tôi , dán cứng người vào tôi, bật ngược cái mông lên , rồi cùng lúc tôi phóng tinh buông thả tay chân ra rả rượi. Hai đứa trần truồng, tôi nằm nghiêng sang bên, ôm nàng âu yếm. Được một tí , thì dường như mệ t quá , nàng ngủ thiếp đi.
Vừa lúc đó xe ngưng lại, bác tài hé tấùm bạt phía sau nói là ngưng mấy tiếng bên đường để ngủ lấy sức . Bác hạ giọng:
-  Có cơm cháo gì không?
Tôi nói nhỏ:
-  Tuyetä vời bác ơi ! Hay hơn cả em hột vịt lộn hôm tuần trước nữa.
Rồi tôi nói thầm vào tai bác:
-  Em nhịn thèm cả năm nay, con cho em một bữa tơi bời hoa lá , em mệt quá vừa ngủ rồi, bác đợi cho em ngủ mê đi một tí, rồi con ra thì bác vô.
Tôi thả cái tấm bạt xuống , trong xe lại tối om, nhưng thân thể nàng vẫn lồ lộ phơi bầy trần truồng trăng trắng trong bóng đêm. Tôi tính kéo mền đắp cho nàng, nhưng người thấy rạo rực quá, lại dưa tay rờ rẫõm sờ soạng hai bầu vú lần xuống da bụng săn thon rồi lại lầûn mò móc vào lỗ lồn. Nàng vẫn ngủ mê mệt , nhưng mông dướn cong lên mỗi lần ngón tay thọc vô lại dướn lên một hai cái. Tôi phát nứng , mới quỳ vào lách đùi nàng ra rồi nhẹ nhàng đút cái đầu buồi vào lỗ lồn. Thúy vẫn nhắm mắt, mấp máy :
-  Em buồn ngủ quá
Tôi nứng quá rồi, vừa đâm ngập cả con cặc tới đáy lồn thì đã rờn rợn khắp người cứng ra rồi phóng tinh lần nữa . Nàng vẫn ngủ, nhưng cái mông cũng dướn lên đón nhận , cứng người ra trong một vài giây rồi ngủ tiếp. Tôi ấp người lên nàng nhè nhẹ, nói nhỏ:
-  Em cứ ngủ đi, anh ra ngoài đi tiểu chút rồi trở lại.
Tôi mặc vội quần áo lần ra cuối xe, vén màn thì bác tài đã chờ sẵn. Tôi nhảy ra khỏi xe , một chút bác tài nhẹ nhàng lách vô bên trong.
Chỉ độ mười phút sau bác tài đã chui ra. Bác cười thỏa mãn, vỗ vai tôi:
-  Đã quá mày ơi. Hai tuần nay không có gì, đang mắc đụ đau cái con cặc , bữa nay xả cạn láng sướng quá.
Cái kiểu bác như vậy , bác làm tình như người ta di tiêu đi tiểu. Mắc đụ cũng như mắc tè, bác làm thiệt lẹ , rồi thôi.
Tôi mò vào, Thúy nằm trần truồng tơ hơ , vẫn ngủ. Thật sự nàng không biết có người thứ hai vừa ngủ với nàng. Cái bác tài này cũng tệ thật, để con nhà người ta nằm trơ như vậy. Tôi kéo mền đắp cho nàng, rồi mệt quá cũng lăn ra ngủ như chết.
Ngủ được một giấc tỉnh dậy thấy truyen dam khỏe người, trời vẫn chưa sáng hẳn . Tôi ôm lấy Thúy, nựng nịu hôn hít nàng. Thúy tỉnh dậy, cười bẽn lẻn:
-  Đêm qua anh làm em mêït quá chừng . Lâu không quen ,đau ê ẩm cả người . Mà sao anh mạnh như cọp vậy?
Tôi hôn lên má nàng:
-  Tại em hấp dẫn chứ bộ . Bây giờ còn đau không?
-  Còn, mà cả bên dưới đó cũng đau luôn.
Tôi giả bộ ngây thơ :
-  Đau bên dưới là đau chi?
-  Thì dưới đó. Anh làm mạnh quá mà .
Tôi nham nhở , tay sờ lồn nàng , cái mép lồn bây giờ lại bắt đầu trơn nhờn :
-  Đau lồn a? Mà có sướng lồn không?
Nàng cắn mạnh vào tay tôi:
-  Đồ quỷ , không sướng ai để yên cho mà quậy?
Tôi lại nứng lên, bò lên người nàng rồi ngọ nguậy đút cặc vờn vờn khe lồn.
Bỗng nghe tiếng thằng con nàng khóc , có lẽ nó khóc nãy giờ , nhưng bây giờ khóc to hơn . Thúy vẫn ôm tôi , người nhúc nhích , miệng gọi:
-  Hạnh ơi, mày dỗ cho em nín đi.
Tôi đút thụt con cặc vô rồi , hai đưa đang nhún nhẩy dập đình thì thằng bé khóc to hơn, tiếng con Hạnh lè nhè:
-  À ơi... à ơi, nín đi em....
Rồi nó gọi:
-  Má ơi , em nó đòi bú.
Thúy ôm vít đầu tôi xuống, hôn chụt lên môi tôi , nói nhỏ:
-  Đơi ï em cho con bú chút nha .
Rồi nói vọng ra:
-  Ờ , tao lại bây giờ .
Tôi kiếm quần áo cho Thúy mặc vội vào, nàng lại đầu xe bế con lên, rồi đắp mền cho con Hạnh , nói :
-  Thôi , mày cứ ngủ nữa đi.
Nàng mang con lại chỗ tôi , rất tự nhiên ngồi xuống vạch áo ra cho con bú.
Tôi lật vạt áo bên này , xoa nhẹ bầu vú, mân mê cái núm ướt sữa , tôi gục xuống mà nún nhè nhẹ . Thúy trườn người , nằm ngửa ra, một tay bế con cho bú , tôi cũng ngả người theo nằm ngiêng ôm nàng , miệng vẫn không rời nuốm vú . Thằng bé bú bên kia, tôi bú bên này, hơi da thịt , hơi sữa làm tôi mê say, nứng lên, con cặc lại ngóc dậy cà cà vào đùi nàng , giựt giựt. Tay nàng đưa xuống nắm lấy cặc tôi vuốt lên vuốt xuống làm nó dựng đứng lên. Tôi không nhịn được nữa , bò dậy , lách đùi nàng ra rồi thọc buồi vào lồn nàng mà giập , vừa giập vừa ngoáy , nàng nẩy người lên , rên lên nho nhỏ , vừa rên vừa ôm con cho bú , càng làm tôi bị kích thích tột bực. Tôi cương cứng ngửa người ra, lại phóng tinh ra rào rào ngập ướt hết trong lồn trào cả ra ngoài.
Cả hai đều mệt lả, nhưng trời đã sáng, nên đành mặc đồ vào, nàng bế con trở về chỗ con Hạnh. Ngủ như chết , xe chạy lúc nào cũng không biết .
Xe đi tới Dầu giây , nhà dì tôi, nơi mẹ tôi hẹn gặp nhau , thì đã quá trưa . Mẹ tôi thấy Thúy là cô me Mỹ thì không vồn vã lắm. Tôi giúp nàng đưa xe lambretta đi sửa , mua đầy bình xăng , quyến luyến không muốn rời. nàng cho tôi địa chỉ ở Saigon .
Sau đó mất liên lạc luôn, nhưng tôi vẫn cố dò hỏi tin tức. Mãi đến khi Mỹ cho nhập cảnh diện con lai, mớii biết nàng đã có chồng , thêm hai đứa con , con Hạnh và thằng bé bế trên tay độ nào bây giờ đại học trung học cả rồi.
Hết

Truyện dâm: cần và kiệm

Cần và Kiệm là hai người bạn chí thân. Họ cất tiếng khóc chào đời cùng một ngày, trong cùng một nhà bảo sanh. Gia đình Cần và gia đình Kiệm ở trong cùng một dẫy phố. Cần và Kiệm cùng học một trường từ Tiểu học đến Trung học.

Trong thời gian theo học Đại học, hai người lại cùng nhau thuê chung một căn phòng gần trường. Cần và Kiệm lần lượt bị mất trinh với cùng một bà chủ nhà trọ. Sau đêm đó hai người bắt đầu đi tìm những bông hoa lạ. Cần và Kiệm là hai sinh viên đẹp trai, con nhà giầu nên dễ gây được cảm tình với nữ giới.

Bà chủ nhà trọ đã dậy hai chàng cùng một lúc làm tình với bà ta. Do đó sau này họ thường trao đổi người tình với nhau và cùng một lúc làm tình với một cô bạn gái. Thú chung vui nhục dục này tiếp tục trong suốt thời gian học Đại học.

Sau khi tốt nghiệp Đại học, Cần làm việc tại một công ty kinh doanh cơ khí, điện toán. Tại đây chàng gặp và yêu cô Thư ký kế toán tên Mai Lan. Nàng không đẹp lắm nhưng rất có duyên. Mai Lan có một cặp mắt sáng long lanh trên khuôn mặt trái soan với nụ cười quyến rũ. Cần say mê Mai Lan và sau ba tháng quen biết, chàng đã kết hôn cùng nàng.

Hai vợ chồng Cần Lan đã mua được một căn nhà ở vùng ngoại ô. Kiệm vẫn thưòng đến thăm bạn, đôi khi còn ngủ lại nhà Cần. Mặc dầu đã có vợ nhưng Cần và Kiệm vẫn thường rủ nhau đến nơi hẹn với các cô nhân tình. Khi không có hẹn thì Kiệm lại đến nhà Cần rồi cùng khiêu vũ với Mai Lan.

Mai Lan có cảm tình với Kiệm ngay từ buổi đầu gặp gỡ, nên không phản đối việc Kiệm thường đến chơi và ngủ lại nhà nàng. Cần tin tưởng và không nghi ngờ vợ và bạn phản bội chàng. Cần biết khi Kiệm đã ngà ngà say, chàng thường ôm chặt lấy Mai Lan và hôn lên má nàng trong khi khiêu vũ. Cần không buồn phiền về việc đó vì chàng hiểu đêm đó vợ chàng sẽ đem đến cho chàng những khoái cảm tuyệt vời.

Do sự hăng say làm việc, đem lại nhiều lợi nhuận cho công ty nên Cần đuợc thăng chức, tăng lương. Với chức vụ mới chàng thường phải đi công tác xa nhà, ít thì vài ba ngày, lâu có khi cả tháng. Thời gian này Mai Lan lẻ loi, ở nhà một mình không có hàng xóm thân thiết. Cần nhờ Kiệm đến ở nhà chàng để giúp đỡ Mai Lan trong khi chàng đi vắng. Kiệm vui vẻ nhận nhời.

Mai Lan Không còn trinh khi lấy Cần nhưng nàng vẫn chưa có nhiều kinh nghiệm trong việc ái ân. Lần đầu tiên Cần liếm, bú lồn làm nàng sung sướng điên lên. Rồi từ đó, truớc khi đụ nàng luôn luôn bắt chồng phải bú lồn và nàng bú cặc. Mai Lan thích nhất kiểu hai người nằm nghiêng, nàng gối đầu lên đùi chàng, bú cặc. Cần để đầu vào giữa hai đùi nàng, bú, liếm lồn. Nhiều lần trong lúc quá sướng, Mai Lan kẹp chặt hai đùi làm đầu chàng muốn bể.

Cần thường xuyên vắng nhà. Kiệm giữ lời hứa, mỗi lần bạn đi vắng chàng đến giúp Mai Lan những công việc mà nàng không thể tự làm lấy được. Việc này kéo dài gần một năm cho đến một hôm Kiệm báo cho Cần biết chàng có hẹn với một người bạn gái mới và muốn mời vợ chồng Cần tham dự bữa cơm tối với họ. Cần báo tin cho vợ biết thì nàng mỉm cười nói :

"Anh có nghĩ rằng Kiệm chẳng có người bạn gái nào không?"

"Không! Bằng chứng là Kiệm mời vợ chồng mình tối nay đến dự bữa cơm thân mật cùng với cô bạn gái của anh ấy"

"Em đánh cá với anh, tối nay Kiệm sẽ một mình đến gặp chúng ta và sẽ cho biết cô bạn gái của anh ấy không đến được vì một lý do nào đó."

"Tại sao?"

"Vì anh ấy đã yêu một người"

"Ai? Em có biết người đó không?"

"Biết chứ! Người đó là EM"

"Thật vậy à ..."

"Đúng. Trong thời gian anh vắng nhà, anh ấy đã không coi em như một người em gái. Anh ấy đã cùng em ra ngoài ăn tối, đi xem hát, đi xem chiếu bóng. Anh ấy đã cho em biết anh và anh ấy đã thường trao đổi tình nhân, có lúc hai người còn ngủ chung với một cô gái. Anh ấy đã thẳng thắn cho em biết, anh ấy yêu em, nhưng em chưa chấp nhận."

"Em có muốn anh sẽ cho Kiệm biết là em không thích, không muốn chàng đến nhà chúng mình?"

"Không! Em không muốn vậy. Anh ấy là bạn chí thân của anh. Em không muốn anh ấy phải đau
lòng và tình bạn của các anh bị sứt mẻ."

"Vậy chúng ta cần phải làm gì?"

Mai Lan ngồi vào lòng Cần, khoác tay lên vai chàng :"Em đã nghe anh Kiệm nói anh và Kiệm đã từng ngủ chung với một cô gái cùng một lúc. Em nghĩ lúc này anh có thể cùng anh Kiệm chung vui với một người đàn bà khác."

"Em muốn các anh ra ngoài tìm một cô gái nào đó để chơi chung hả?"

"Không cần phải đi đâu xa, các anh đã có sẵn, EM đây"

Cần đã có ý định chia sẻ tình yêu của Mai Lan cho Kiệm từ lâu nhưng chưa dám nói. Nay được Mai Lan tình nguyện đi vào cuộc chơi chung làm cho chàng vô cùng phấn khởi.

Mai Lan nói tiếp :"Em nghĩ chắc chắn anh không phản đối ý kiến của em"

"Đúng vậy! nhưng em đã suy nghĩ kỹ chưa? Em có thể làm thỏa mãn hai người yêu cùng một lúc được không?"

"Được! Em làm được, em có thể chia sẻ đồng đều tình yêu của em cho hai anh"Vừa dứt lời, Mai Lan đứng dậy đi vào buồng thay quần áo. Cần ngồi ở phòng khách coi TV chờ vợ sửa soạn để đi ăn tối với Kiệm. Nhưng chàng không nhớ đài truyền hình đã loan báo những tin tức gì vì lúc đó chàng chỉ nghĩ đến việc Kiệm sẽ phản ứng ra sao khi chàng cho anh ta biết Mai Lan đã sẵn sàng đáp lại tấm thịnh tình của Kiệm.

Nghe có tiếng động, Cần ngẩng đầu lên, nhìn thấy Mai Lan từ trong buồng đi ra. Hôm nay trông nàng tươi vui, lộng lẫy trong bộ quần áo mới. Bộ áo dạ hội mầu hồng khít với đường cong tuyệt mỹ của thân thể nàng. Cổ áo trễ để lộ phần trên của cặp vú trắng ngần. Nhìn qua, cũng biết nàng không mặc nịt vú. Đôi chân dài, rám nắng, không vớ, mang đôi dép cao gót phô bầy cặp đùi no tròn, không vết nám.

Nàng quay lại hỏi :"Anh thấy em ra sao, được không?"

"Tuyệt đẹp! Bất cứ người đàn ông nào trông thấy em hôm nay, chắc chắn người đó không có cách nào kìm hãm được trái tim rung động, con cu ngỏng lên"

Nàng đỏ mặt bước lại gần chàng"Anh làm em ngượng quá."Cần đứng dậy, ôm hôn lên môi nàng, tay xoa lưng. Chàng cảm thấy hai vú nàng đã cứng nhắc ép lên ngực chàng. Tay chàng vuốt xuống mông nàng nhưng không thấy đường viền của quần lót bên trong.

"Em không mặc quần lót?"

"Vâng, Em không mang nịt ngực, không quần lót, không bí tất...."

"Được lắm! Anh hy vọng em đoán đúng là bạn gái Kiệm không đến. Nếu cô ấy đến thì sẽ ghen với em đó"

"Anh! anh có thay đổi ý kiến không? Nếu có thì cho em biết trước để dừng lại"

"Không! anh không có gì thay đổi vì trước đây bọn anh đã từng làm tình chung với cùng một  người, nay em lại đồng ý vui chung với bạn anh. Anh rất vui vì Kiệm đã yêu em và em cũng yêu anh ấy. Chúng ta sẽ sống chung trong một gia đình."

Kiệm gõ cửa và tự mở cửa đi vào nhà như mọi lần. Đúng như tiên đoán của Mai Lan, Kiệm không có bạn gái đi kèm, lững thững bước vào nhà. Chàng sửng sốt dừng bước khi thấy Mai Lan. Chàng há hốc miệng, kinh ngạc về cách phục sức đầy khêu gợi của nàng. Qua mấy phút giao động, Kiệm lấy lại bình tĩnh, cười nói :

"Trời! Hôm nay Mai Lan đẹp quá. Cần , anh có ý định để Mai Lan đi ra đưòng như thế này à? Anh sẽ gặp nguy hiểm với tất cả những người đàn ông nào trông thấy nàng hôm nay."

"Đó là lý do mà tôi cần sự giúp đỡ của anh để bảo vệ nàng"Cần liếc mắt nhìn vợ, hỏi tiếp :"Còn cô bạn gái của anh đâu?"

"Đến giờ chót cô ấy gọi điện thoại xin hoãn lại vì bận việc. Hy vọng là chúng ta vẫn tiếp tục đi ăn chung không cần sự có mặt của cô ấy."

Mai Lan nói :"Em nghĩ là đã có người khác thế chỗ cô ấy rồi. Thôi chúng ta đi kẻo muộn."

Kiệm hỏi lại :"Ai vậy?"

"Bí mật! Anh cứ đến nơi hẹn sẽ rõ."

Gặp ngày Chủ Nhật Câu lạc bộ khá đông khách, ba người phải chờ một lúc mới có bàn trống. Câu lạc bộ chia làm hai khu vực riêng rẽ, một bên là phòng ăn, một bên là quầy rượu có sàn nhẩy và ban nhạc sống. Sau bữa ăn ba người rủ nhau sang quầy rượu để uống rượu và khiêu vũ.

Cần và Mai Lan là cặp đầu tiên ra sàn nhẩy. Cần nhận thấy Mai Lan nôn nóng, bồn chồn, ép sát vào người chàng khi bàn tay chàng xoa lên lưng của nàng. Ánh sáng mờ ảo của những chiếc đèn màu, chớp nháy trên sàn nhẩy cho phép các cặp nam nữ tha hồ sờ soạng, hôn hít nhau mà it bị phát hiện. Khi bàn tay Cần lướt xuống mông nàng và biết nàng không mặc quần lót, cặc chàng vùng dậy ép sát vào bụng nàng. Mai Lan cũng cọ lồn vào chân chàng.

"Chưa bao giờ anh thấy em đẹp và khêu gợi như hôm nay. Lát nữa em nhẩy với Cần, có thể anh ta sẽ hiếp em ngay trên sàn nhẩy này"

"Em đang bị kích thích, lồn nứng lắm rồi. Em cũng mong việc đó sẽ xẩy ra. Anh có ghen không?"

Nhận đươc câu trả lời không, Mai Lan ghé vào tai chồng thì thầm :"Cám ơn anh, em yêu anh lắm"

Bản nhạc sau, Kiệm nhẩy với Mai Lan. Cần để ý thấy tay Kiệm đang xoa lưng nàng từ từ đi xuống mông. Một chân chàng len vào giữa hai chân Mai Lan và nàng cũng cọ lồn nàng vào đùi chàng theo bước chân di chuyển trên sàn nhẩy. Kiệm tựa cằm trên đầu Mai Lan, dìu nàng ra sau sàn nhẩy, nơi ít ánh sáng hơn. Tại đây, tay Kiệm từ sau mông quay về phiá trưóc xoa lồn nàng. Lúc đầu Mai Lan tìm cách tránh bàn tay thám hiểm, nhưng sau cũng khoan khoái để tay chàng tự do hoạt động trong vùng cấm địa và ngửa mặt nhận nụ hôn môi say đắm của chàng.

Sàn khiêu vũ tạm ngưng trong giây lát, hai người dắt tay nhau trở về bàn với sự luyến tiếc. Cần mời Kiệm uống ly rượu cuối cùng để về nhà. Kiệm cảm thấy hơi buồn vì nghĩ rằng Cần đã thấy cảnh âu yếm của chàng và Mai Lan trên sàn nhẩy nên về sớm. Kiệm tưỏng những phút mê ly giữa Mai Lan và chàng sẽ chấm dứt từ đây.

Theo thường lệ khi ba người đi chơi chung thì dùng xe của Kiệm và do Kiệm lái. Khi rời sàn nhẩy  ra bãi đậu xe, hôm nay Cần yêu cầu Kiệm để chàng thay thế lái xe còn Kiệm và Mai Lan ngồi băng ghế phía sau. Đến lúc này Kiệm đã hiểy ý bạn, vui vẻ mở cửa xe, đỡ Mai Lan lên xe. Trên đuòng về, đã được sự gián tiếp cho phép của bạn nên Kiệm không còn e ngại, dấu diếm. Chàng ôm Mai Lan gắn lên môi nàng nụ hôn say đắm. Tay chàng tự do luồn vào trong áo nắn bóp hai trái đào tiên.

Đáp lại sự âu yếm của Kiệm, Mai Lan cũng đưa tay xoa lên đùi chàng, mở cúc quần giải thoát cho thằng nhỏ đã cứng nhắc từ lâu. Bàn tay nàng ôm lấy vưu vật to gần bằng cổ tay nàng vuốt xuống để trật đầu rùa đỏ hỏn. Nàng vội cúi xuống hôn và ngậm lấy quy đầu mà bú.

Xe đã về đến nhà, Cần tắt máy quay lại nói :"Về đến nhà rồi, tạm ngưng đi các bạn. Chúng ta sẽ tiếp tục ở trong nhà."

Mai Lan ôm Kiệm, theo Cần đi vào phòng khách. Mai Lan vặn Radio, chuyển sang băng tần liên tục chơi những bản nhạc khiêu vũ với âm thanh nổi suốt đêm. Mai Lan cầm tay Kiệm đi ra giữa phòng, ôm nhau uốn éo theo điệu nhạc trong khi Cần pha rượu ở nhà bếp.

Sau khi pha xong rượu, Cần mang rượu từ bếp đặt lên bàn ở phòng khách. Kiệm và Mai Lan vẫn tiếp tục nhẩy. Cần đi ra sau lưng Mai Lan, vòng tay ôm nàng từ phía sau. Như vậy là hai ông, một bà cùng nhẩy. Cần hôn lên gáy, Kiệm hôn lên môi nàng. Mai Lan nhận thấy hai con cặc cứng nhắc ép sát vào người nàng, một ở phiá trước của Kiệm, một ở phiá sau của Cần.

Bản nhạc đầu chấm dứt, bản nhạc sau tiếp theo nhưng ba người vẫn không rời nhau. Cần bắt đầu cởi áo nàng, chàng kéo khóa kéo ở phia sau, Mai Lan suôi tay ra sau lưng cho áo trượt qua vai rũ xuống ngang eo. Kiệm kéo cho chiếc áo liền váy trụt xuống dưới chân. Mai Lan nhấc chân, bước về phiá trước để lại váy áo và giầy ở trên sàn. Mai Lan không mặc đồ lót cho nên lúc này nàng hoàn toàn trần truồng trước con mắt háo hức, thèm thuồng của Kiệm.

Kiệm đã có dịp ôm, hôn, bóp vú, sờ lồn Mai Lan, nhưng đây là lần đầu tiên chàng được ngắm một tấm thân tuyệt mỹ của vợ bạn. Không một lời khen ngợi, chàng chết đứng, không nhúc nhíc, không chớp mắt, ngây dại, ngắm nhìn nàng tiên xuống trần.

Kiệm giật mình, tỉnh cơn mê khi nghe Cần nói :"Anh Kiệm! Anh và tôi đã ra đời cùng một ngày, chúng ta là bạn bè thân thiết đã sát cánh bên nhau từ bé đến lớn như anh em ruột thịt. Chúng ta đã từng ăn chung, ở chung và chung mọi thứ kể cả đàn bà. Trong thời gian tôi vắng nhà, anh đã tận tình giúp đỡ Mai Lan. Nàng rất có cảm tình với anh và hôm nay nàng đã đồng ý để anh cùng dự vào đời sống tình dục với chúng tôi."

Kiệm vui mừng, chưa kịp nói gì, Cần nhắc Mai Lan :"Sao em còn đứng đó? Hãy dẫn anh Kiệm  vào phòng ngủ. Hai người cứ tự nhiên vui vẻ trong đêm nay."

Kiệm ôm Cần cám ơn, rồi theo Mai Lan đi vào phòng ngủ. Cần xuống bếp pha thêm rượu. Cửa phòng ngủ khép hờ và chỉ năm phút sau Mai Lan đã gọi Cần. Chàng rất ngạc nhiên về sự mau chóng lạ lùng của hai bạn, vội chậy vào xem.

Khi bước vào phòng, Cần thấy Mai Lan nằm trần truồng giữa giường, bên cạnh Kiệm và nói :
"Anh hãy vào đây, ba chúng ta cùng chung vui trước vì đây là lần đầu tiên em thử nghiệm cuộc làm tình tay ba. Sau đó anh cho phép em riêng rẽ với anh Kiệm suốt đêm nay."

Cần và Kiệm đã từng làm tình với một người đàn bà cùng một lúc nên không có gì ngại ngùng. Đối với Mai Lan thì đây là lần đầu tiên đưọc hai người đàn ông cùng một lúc đưa nàng vào cõi Thiên Thai nên hơi bối rối, nhưng cũng lại là lần sung sướng nhất trong đời nàng.

Hai chàng nằm hai bên nàng, mỗi người làm chủ một vú của nàng. Vú Mai Lan là điểm nhậy cảm nhất, khi chúng được miệng, lưỡi, bàn tay của đàn ông động tới là lồn nàng chẩy nước liền. Trong khi mồm Kiệm ngậm vú bên trái thì Cần hôn, xoa nắn vú bên phải bằng những ngón tay. Khi lồn nàng bắt đầu rỉ nước thì Kiệm ngồi dậy, quay xuống phiá dưới bú lồn, Cần thay thế Kiệm bú vú.

Trong khi miệng hai chàng hoạt động ở vú và lồn của Mai Lan thì hai tay nàng cũng đang mân mê, vuốt ve hai con cặc. Cặp môi, chiếc lưỡi của Kiệm tung hoành ở nơi gặp gỡ giữa hai chân nàng. Mũi chàng cọ lên mu lồn, lưỡi lượn quanh miệng giếng, vét hết những giọt nước trào ra. Mai Lan giang rộng hai chân vừa đủ chỗ cho đầu Kiệm lọt vào giữa. Bên trên Cần luôn thay đổi, khi bú vú bên phải thì tay xoa bóp vú bên trái. Khi bú vú bên trái thì tay ve viên đầu vú bên phải.

Cần và Kiệm trao đổi, khi Cần liếm lồn thì Kiệm bú vú, nút lưỡi. Bốn bàn tay và hai cái miệng của hai người đàn ông chu du khắp nơi trên cơ thể Mai Lan. Nàng lịm người hưởng thụ những cảm giác đê mê, rụng rời chân tay, nước lồn ào ào tuôn ra. Lưỡi Kiệm thọc sâu vào lồn, tay mân mê hột le, toàn thân nàng run rẩy đón nhận cơn cực khoái.

Cần di chuyển lên đầu giường. Chàng ngồi tựa lưng vào tường, để Mai Lan lọt vào giữa hai chân, đầu gối lên đùi. Cần lên tiếng :"Kiệm, bạn hãy làm phận sự của một người chồng trong đêm tân hôn đi. Mai Lan đang mong đợi cặc bạn đi sâu vào lồn nàng"

Mai Lan cầm lấy con cặc cương cứng của Kiệm đưa đến miệng lồn. Mai Lan hất lồn lên, Kiệm ấn cặc xuống lút cán. Kiệm kéo cặc ra, thọc vào một cách khoan thai, từ tốn. Cần thấy rõ mép lồn đỏ hỏn của Mai Lan mút chặt lắy cặc Kiệm bị kéo dãn ra, co lại theo sự lên xuống của cặc.

Kiệm rút cặc ra, lật nàng nằm xấp rồi bảo nàng chống hai khủy tay và hai đầu gối để chàng đụ nàng từ phía sau trong khi miệng nàng ngậm lấy cặc Cần. Hai tay kiệm ôm eo Mai Lan, cặc dập vào, rút ra mỗi lúc mỗi nhanh. Cần cũng tay nắm hai bầu vú, cặc thụt liên hồi vào miệng nàng cho đến khi hai con cặc cùng một lúc vọt đầy tinh khí vào lồn, vào miệng Mai Lan.

Cả ba thân thể mệt mỏi nằm song song trên chiếc giường King size. Mai Lan sung sướng nằm ngủ giữa hai người yêu. Sáng hôm sau, Cần là người thức giấc sớm. Để hai người trần truồng ôm nhau ngủ, chàng đi tắm và pha cà phê. Trong khi uống cà phê, chàng nghĩ đến việc đêm qua nhưng không hối tiếc. Chàng tin tưởng Mai Lan không bao giờ bỏ chàng và Kiệm cũng không bao giờ giữ Mai Lan làm của riêng.

Sau khi tắm rửa xong, Kiệm gặp Cần nói :"Cám ơn Cần đã cho mình một đêm vô cùng sung sưóng cùng Mai Lan. Mình muốn Mai Lan từ lâu mà không dám nói. Nay bạn đã cho phép mình thỏa mãn những mộng ưóc ôm ấp từ lâu. Ân nghĩa này không biết đến bao giờ mình mới trả được"

"Mình đã tính chia sẻ tình yêu với bạn từ lâu, nhưng chưa dám đặt vấn đề với Mai Lan. Nay chính nàng đã đưa ra ý kiến này nên mình chấp nhận ngay. Bạn đừng quan tâm đến vấn đề đó"

"Như vậy có nghĩa là từ nay mình và bạn có thể thưòng xuyên làm tình với Mai Lan?"

"Đúng vậy. Không phải chỉ có đêm hôm qua mà kể từ nay Mai Lan là của chung của chúng ta. Bạn có thể đến vui chơi với Mai Lan bất cứ lúc nào, kể cả lúc tôi không có mặt ở nhà."

"Cần! Tôi không biết làm cách nào để cám ơn anh."

Hai tháng sau Cần lại được thăng chức và không phải thường xuyên đi xa nữa. Từ ngày Cần ở nhà, Kiệm thường đến thăm viếng mỗi tuần vài, ba lần. Cả ba người đều có những cuộc giao hoan tuyệt vời, nhất là lúc Mai Lan làm tình với hai người đàn ông cùng một lúc.

Kiệm không cảm thấy nhàm chán đối với Mai Lan sau nhiều năm làm tình chung với bạn. Nhưng từ ngày Mỹ Lệ, bạn rất thân của Mai Lan đến chơi, cuộc sống của ba người có thay đổi.

Mỹ Lệ 25 tuổi, kém Mai Lan 2 tuổi. Nàng cũng trẻ đẹp không kém Mai Lan. Một hôm, nàng gọi điện thoại báo cho Mai Lan biết nàng sẽ đến chơi và ở lại hai tuần. Mai Lan vui vẻ đón bạn, Cần hỏi :

"Em tính sẽ nói với bạn em thế nào về sự quá thân mật giữa em và Kiệm?"

"Nếu bạn em ở lâu, em sẽ cho nó biết sự thật"

"Bạn em sẽ nghĩ thế nào về anh và em"

"Bạn em không phải là người cổ hủ còn nếu nó thấy không thích thì nó sẽ tìm nơi khác để ở."

Mai Lan thu dọn một phòng dư,  truyen dam riêng cho Mỹ Lệ. Những ngày đầu, khi Mỹ Lệ mới tới, Kiệm đến chơi chỉ ngồi ở phòng khách, không vào phòng ngủ với Mai Lan như mọi ngày.

Ngày cuối tuần Mai Lan rủ Mỹ Lệ đi dạo phố và cho Mỹ Lệ biết tình trạng của ba người. Mỹ Lệ không còn là gái tân, nhưng nàng rất ngạc nhiên về việc Cần đã để cho người khác đụ vợ mình.

Mỹ Lệ hỏi :"Người đàn ông đó là ai?"

Mai Lan nói :"Người đó là bạn chí thân của chồng mình. Anh Kiệm đó. Từ ngày bồ đến đây, anh ấy giữ ý nên tránh không làm tình chung với bọn này."

"Làm tình với hai người đàn ông cùng lúc, bồ thấy thế nào?"

"Làm tình với hai người tốt hơn với một người vì cùng một lúc ba cái lỗ trên cơ thể mình đều đuợc thỏa mãn. Miệng mút lưỡi một người, lồn ngậm một cặc, hậu môn cũng có cặc nhét vào, đã lắm"

"Thật à! Họ chơi cả hậu môn hả? Vậy chơi lỗ đít có sướng không?"

"Sướng lắm chứ. Bạn có muốn thử không?"

Ngay tối hôm đó, Kiệm đến chơi ở lại ăn cơm. Bốn người ngồi nói chuyện, đến giờ đi ngủ Mỹ Lệ về phòng. Vì Mỹ Lệ đã biết rõ mối liên hệ của Kiệm với vợ chồng Cần nên ba người không còn e ngại nắm tay nhau cùng vào phòng ngủ.

Sau cuộc làm tình dữ dội, ba người lăn ra ngủ. Gần sáng, Kiệm thức giấc đi xuống bếp tìm nước uống. Chàng quên Mỹ Lệ đang ở trong nhà nên không mặc quần áo đi lấy nước. Kiệm mở tủ lạnh, ánh sáng từ tủ lạnh tỏa sáng căn bếp, chàng thấy Mỹ Lệ ngồi ở bàn. Kiệm vội đóng cửa tủ lạnh và nói :"Xin lỗi Mỹ Lệ, tôi không biết em ngồi đây. Sao em không ngủ, có điều gì bận tâm không?"

"Không! À....em hơi thắc mắc, tại sao anh Cần lại để cho anh ngủ với Mai Lan cùng với anh ấy? Anh ấy không ghen à?"

"Tôi và Cần là đôi bạn thân thiết từ nhỏ. Chúng tôi đã từng ăn chung, ở chung, ngủ chung với cùng một người đàn bà. Nay Mai Lan và tôi hợp ý nhau nên anh ấy chia sẻ người yêu với tôi chỉ là chuyện bình thưòng mà thôi."

"Khi Cần vắng nhà, anh có đến đây không?"

"Có! Những năm trước đây, chính Cần đã nhờ tôi đến săn sóc Mai Lan khi anh ấy có việc phải xa nhà. Nhưng lúc đó Mai Lan không cho tôi đụng đến người nàng. Tôi yêu Mai Lan và kiên trì thuyết phục nàng, cùng với sự đồng ý của anh Cần, Mai Lan mới đáp lại tình yêu của tôi cách đây một vài năm."

"Như vậy là anh đã lừa dối vợ để đi với người đàn bà khác?"

"Không, vì tôi chưa có vợ"

"Nếu có người yêu anh và anh lấy người đó làm vợ, anh có rời bỏ Mai Lan không?"

"Cũng không luôn vì tôi đã hứa với anh Cần khi tôi lấy vợ thì vợ tôi cũng là vợ anh ấy cũng như hiện nay Mai Lan là vợ chung của hai chúng tôi."

"Mai Lan và anh Cần ngủ rồi hả?"

"Khi tôi ra đây thì họ còn ngủ, nhưng bây giờ có thể họ đang làm tình với nhau"

"Bây giờ anh trở về với họ. Tôi cũng phải về phòng ngủ thêm."

Kiệm đi theo Mỹ Lệ dọc theo hành lang, đến cửa phòng chàng đứng lại, nàng tiếp tục đi về phòng nàng. Khi Kiệm mở cửa, nhìn thấy Mai Lan và Cần đang làm tình. Kiệm ngó thấy Mỹ Lệ còn đứng trưóc cửa phòng liền vẫy tay ra hiệu mời nàng đến xem màn làm tình giữa Mai Lan và Cần. Mỹ Lệ do dự một lúc rồi cũng tới chỗ Kiệm.

Chiếc đèn để trên bàn ngủ vẫn còn sáng vì Mai Lan thích làm tình dưới ánh sáng. Mỹ Lệ đến đứng trưóc mặt Kiệm, nàng chứng kiến cuộc làm tình dữ dội của Lan và Cần. Hai người tiếp tục làm tình không quan tâm đến sự có mặt của Mỹ Lệ. Kiệm đi tới sau lưng Mỹ Lệ, dí cặc vào đít nàng. Thấy nàng không phản đối, một tay Kiệm đưa lên bóp vú, một tay quàng ra phía trước sờ lồn.

Kiệm ghé tai Mỹ Lệ nói nhỏ :"Em có muốn nhập cuộc không?"Mỹ Lệ gật đầu, Kiệm nắm tay nàng dẫn vào phòng và giúp nàng cởi hết quần áo. Sau khi Mỹ Lệ không còn gì che đậy thân thể, Kiệm đặt nàng nằm cạnh Mai Lan và nói :"Hai bạn cho bọn này nhập cuộc vui với nhé?"

Mai Lan cười đáp lại :"Rất hân hạnh được Mỹ Lệ tham gia."

Kiệm cúi xuống hôn lên đôi môi đỏ mọng của Mỹ Lệ. Nàng hé môi đón nhận chiếc lưỡi của chàng đi vào trong miệng. Hai lưỡi quyện vào nhau trong khi tay chàng sờ lồn nàng. Bị lôi cuốn bởi ngón tay điêu luyện của Kiệm, lồn nàng đã bắt đầu rỉ nước. Mỹ Lệ hất lồn lên, xoay mông để tiếp đón ngón tay Kiệm đi vào thám hiểm cung cấm. Ngón tay chàng kéo lên, tuột xuống, lượn quanh vùng kích dục làm cho Mỹ lệ phải luôn uốn éo thân mình, để tận hưởng những khoái cảm tuyệt vời.

Mỹ Lệ dạng háng, co chân để hai đầu gối sát ngực đủ chỗ cho đầu Kiệm lọt vào giữa hai chân, tiếp cận lồn nàng. Chàng búng lưỡi vào ngay miệng lồn, cuốn lấy những giọt mật ngọt từ trong giếng trào ra. Lưỡi quét lên, quét xuống dọc theo khe lồn. Lưỡi tiếp tục thọc sâu vào trong âm đạo. Cùng với tiếng rên rỉ và thân hình chuyển động không ngừng nàng đã hưỏng cơn cực khoái lần thứ nhất. Nàng duỗi hai chân, nằm thở để Kiệm muốn làm gì thì làm.

Kiệm nằm đè lên bụng Mỹ Lệ, dúi con cặc vào chiếc lồn ẩm uớt, kéo ra thụt vào liên tục. Chàng cong người, ấn cặc thật sâu vào lồn, miệng ngậm vú nàng vừa bú vừa nhai đầu vú. Cơn động đực lại bắt đầu trở lại với Mỹ Lệ.

Nhìn vẻ mặt tươi vui của Mỹ Lệ, Mai Lan hỏi :"Bạn có muốn thưởng thức món bánh dầy kẹp chả không?"

"Bạn nói gì mình không hiểu"

"Đã có lần bạn hỏi chơi lỗ đít có sướng không, mình đã trả lời rồi, nay bạn nên thử cho biết. Món bánh dầy kẹp chả có nghĩa là anh Cần và anh Kiệm kẹp bạn vào giữa, người này đút cặc vào lồn, người kia đút cặc vào lỗ đít. Bạn cứ việc nằm giữa mà hưởng những khoái lạc do hai người đàn ông mang đến."

Không cần Mỹ Lệ có đồng ý hay không, Kiệm ôm Mỹ Lệ xoay một vòng để nàng nằm xấp trên bụng. Mai Lan đẩy Cần nằm đè lên lưng Mỹ Lệ và cầm cặc chàng đễ vào giữa lỗ hậu môn. Vì cặc Cần mới rút ra khỏi lồn Mai Lan còn dính âm thủy của nàng nên chàng ấn vào hậu môn Mỹ Lệ không đến nỗi khó khăn lắm.

Khi Kiệm hôn môi, đụ lồn thì Cần đụ đít hôn lên gáy, lên tóc Mỹ Lệ. Họ cứ thay đổi người đằng sau ra đằng trước, người phiá trưóc ra phái sau. Hai người đàn ông đầy kinh nghiệm đưa nàng vào cõi Thiên Thai nhiều lần. Mặc dầu Mỹ Lệ đã được đụ nhiều lần nhưng chưa bao giờ nàng sung sướng, ngất ngây với hai người đàn ông phục vụ nàng cùng một lúc như hôm nay.

Suốt đêm, bốn người không ngủ làm tình đến sáng. Khăn trải giường nhàu nát, hoen ố, hai con cặc mệt mỏi, rã rời, hai cái lồn tấy đỏ, đau rát. Họ phải nghỉ ba ngày mới lại sức để rồi lại tiếp tục cuộc mây mưa.

Một tháng sau, Kiệm và Mỹ Lệ thực sự đi vào cuộc sống vợ chồng. Họ mua một căn nhà ngay bên cạnh nhà Cần. Đời sống tình dục của họ không thay đổi. Họ thường trao đổi vợ, trao đổi chồng với nhau. Nhiều khi, cả bốn người ngủ chung một giưòng. Lúc thì hai người đàn ông phục vụ một bà, lúc thì hai bà làm tình với một ông.

Tình trạng mỗi bà có hai ông chồng và mỗi ông có hai bà vợ cho đến lúc mỗi bà có một đứa con nhưng không biết bố nó là ai. Họ cũng không cần để ý đến việc đó vì hai người đàn ông đều chung sức chăm sóc cho hai đứa trẻ và việc chung vợ, chung chồng vẫn tiếp tục.

Hết

Truyện dâm : Con mén


Bà Chí quáng hết nấm tiền lẻ xuống chiếu bạc. Vừa quay ra sau phun một bãi nước miếng bà vừa lầm bầm chửi thề:
- Mẹ. . . xui gì xui dữ vậy. Bài bạc gì mà cứ. . . Hai thằng Tây đập lên lá lo. Đánh cả ngày hỏng trúng dược một cây...

Nhà Cái vừa chia bài vừa nhìn bà Chí nói:
- Thì bài có bữa hên, bữa xui chớ. Bà hên hoài thì ai dám chơi với bà. . . Bà nội.
Bà Chí cầm ba lá bài lật ngữa. Bài bà lên hai lá 10 một lá 8. Bà hô to:
- Tám nút.

Thằng Mẹo đang làm Cái. Sau khi chia bài xong, hắn cầm hết ba lá bài, úp vào lòng bàn tay rồi dưa mắt quan sát mọi người.

Nghe bà Chí la "8 nút", hắn chồm tới lấy hai lá 10 úp vào dĩa, chừa lại lá 8 để dễ theo dõi. Thằng Mẹo có thói quen như vậy. Bài ai bù thì hắn úp hết vào dĩa, bài ai bao nhiêu nút thì hắn chừa lại 1, 2 lá gì đó tương dương cho số nút để hắn theo dõi
và cũng để tránh mấy tay chuyên môn đổi bài.

Sau khi kiểm soát hết một vòng, hấn mới đưa hai tay nâng niu ba lá bài, kê sát mặt và bắt dầu "nặn."

Có thấy nó đánh bài mới biết cái máu mê cờ bạc của nó. Chỉ có ba lá mà nó cứ hết nặn xuôi tới nặn dọc. Nửa chừng ngưng lại, nhìn một vòng các tụ rồi lại đưa lên nặn tiếp đến phát sốt cả ruột.

Sau cùng hắn để úp ba lá bài trong lòng bàn tay trái, dùng tay phải vuốt lấy một lá rỏi đưa lên cao đập xuống một cái thật mạnh. Vừa đập hấn vừa la:
- Lỏng.
Lá bài hiện ra trước mặt mọi người là con 4 bích. thằng Mẹo thản nhiên lật hai lá kia lên cho mọi người thấy. Bài hắn lên con Đầm, là cơ, cơ và 4 bích.
Mẹo vừa chồm tới, quơ hết tiền trên chiếu gom về phía mình vừa nói, giọng thản nhiên:
- Hên thiệt. Nó mà lên đặc là bỏ mẹ.
Bà Chí uể oải đứng dậy, phủi dít mấy cái rồi vội vả bỏ ra về.
Ngày nào cũng vậy, cứ sáng sáng ăn chén cơm nguội dằn bụng xong là bà Chí gom góp tiền bạc đem tới sòng bài nhà thầng Mẹo. Rất ít khi số tiền bà đem về nhiều hơn số tiến bà đem đi. Nhưng bà Chí vẫn không cần biết điều đó. Bà vẫn dến sòng bạc như một con chiên ngoan dạo dến nhà thờ mỗi ngày. Có lẽ bà có máu mê cờ bạc từ thuở nhỏ. Chẳng thế mà ngày xưa Ba bà thường kể rằng Mẹ bà sinh ra bà trong sòng bài đó sao.

Bà Chí về đến nhà, bà di luôn một hơi từ nhà trước ra dến nhà sau. Con Mén lại đi nừa rồi. Bà lầm bầm nguyền rủa: 
- Đồ cái thứ gái nứng lồn. Mới nứt mắt ra mà đã rượng tối ngày ngoài đường, bỏ nhà bỏ cửa hỏng ngó ngàng gì tới.

Bà Chí chưởi cho đỡ tức cái vụ thua bài vừa rồi chớ thật ra nhà bà có cái khỉ mốc gì dâu mà phải coi phải ngó.

Từ ngày ông Chí chết, bà cứ lang bang cặp hết ông nầy tới ông khác, tạm bợ sống qua ngày dể cờ bạc chớ không làm ăn gì cả.

Lúc ông Chí còn sống, nhờ chạy xích lô máy dưa đón bọn lính Mỹ ở Tân Sơn Nhất nên gia đình cũng có của ăn của dể. Bà Chí sanh tật cờ bạc, riết sinh ghiền. Đến lúc ông Chí bị xe nhà binh Mỹ ủi chết, bà Chí cứ bán dần mà ăn cho dến lúc bà và con Mén phải dọn ra cái chòi mà ở. Bao nhiêu tiền bạc của cải ông Chí để lại bà dem vô sòng nướng sạch.

Bà Chí bước lại góc nhà, dỡ nắp nồi cơm bới một chén vun rồi quơ chai nước tương bên cạnh xịt dại vào Vừa để chai nước tương xuống đất, bà Chí giật mình vì một giọng nói vang lên sau lưng:
- Nồi thịt kho đó sao hỏng ăn, đi ăn nước tương.
Bà Chí quay lại nhìn con Mén. Bà chửi xối xả:
- Con đĩ. Mầy đi theo trai cho dã rồi về chọc tức tao nữa hả? Con đĩ chó. . . đéo.

Con Mén chẳng nói chẳng rầng. Nó đi một vòng lại góc bếp, đưa tay dở nắp một cái nồi đen đúa rồi dằn cái nắp xuống bên cạnh một cái !'chảng" , xong vừa bỏ ra nhà sau vừa nói:
- Bà thua bài quá nên tối mắt rồi. Có thấy cái gì Bà Chí tò mò lại gần ghé mắt coi bên trong nồi thịt mới kho còn bốc mùi thơm ngát. Lớp nước mỡ vàng óng ánh nổi trên mặt làm bà nuốt nước miếng. Không cần hỏi thêm, bà Chí nhào tới múc đầy một tô, rồi bưng ra góc nhà ngồi ăn.

Con Mén năm nay mới 18 tuổi. Nhưng nhìn cái vóc dáng của nó ít ai nghĩ nó là gái dưới 20. Tướng người cao ráo, đẫy đà, có da có thịt. Chẳng thế mà mấy thằng con trai vòng vòng khu nầy cứ thấy con Mén đi qua là tụi nó xì xầm, hú hí um trời. Thằng thì khen con Mén "sạch nước cản" , đứa thì phê bình là con Mén "nước nôi đầy đủ."

Con Mén về nhà tắm rửa, thay đồ trước cặp mắt tò mò của bà Chí. Trước khi ra. cửa, nó dúi vào tay bà một nắm bạc.

Bà Chí định hỏi nó vài câu, nhưng vừa cầm nắm tiền trong tay là bà quên hết. Trong đầu bà lại hiện lên hình ảnh sòng bài nhà thàng Mẹo...

Ra tới đầu ngõ, con Mén nhảy lên chiếc Honda của con Đậu đang chờ sẵn. Chiếc xe rú hết ga phóng vế hướng ngã Bảy.

Ngồi phía sau, con Mén chồm dầu tới nói lớn vào tai con Đậu:
- Chạy chậm chậm một chút. . . má. Sợ tới trể hỏng có thằng nào. . . "đéo" hay sao mà chạy dữ vậy?
Con Đậu quay đầu ra sau trả lời:
- Lẽ dĩ nhiên. Hỏng có khách là hỏng có tiền. Tới sớm, được "dừ' nào dỡ "dừ' đó chớ mậy.
Con Mén không dám nói thêm. Dù sao thì cũng chính tay con Đậu dẫn dắt nó vào nghề "nhảy dù" mấy tháng nay. Từ cái áo, cái quần dến cách đi đứng, liếc mắt đưa tình thế nào dể được mọi người biết mình là đĩ, con Đậu đều phải dạy dỗ cho nồ. Thậm chí tới chuyện đi làm mỗi ngày nó cũng phải quá giang con Đậu.

Chiếc Honda chạy sâu vào con hẽm nhỏ rồi ngừng lại trước nhà "Má Bảy". Con Đậu dắt xe vào trong, khóa lại cẩn tìlận rồi quay lại hối con Mén:
- Sửa soạn lẹ lẹ đi má. Mấy cái thầng chó đẻ nó tới bây giờ.
Con Mén phản dối một cách yếu ớt:
- Còn sớm mà. Đâu ai đi chơi giờ nầy.

Má Bảy nảy giờ đang ngồi đong dưa trên võng hút thuốc, quan sát hai đứa nó, bây giờ mới chen vô:
- Con Đậu nó nói phải đó. Bữa nay thứ Bảy, mấy thằng đó vừa làm vừa. . . "nứng cặc." Chờ lãnh lương xong là tụi nó ào tới liền đó nghe. Hỏng lo sửa soạn cho rồi còn đứng dó cải...

Đậu nhìn con Mén vê trách móc. ý nó muốn nói với con Mén là: "Không nghe lời tao, để bả dũa mới chịu."
Con Mền không dám trả lời. Nó di te te lại góc nhà, dỡ hộp son phấn rẽ tiền ra, rồi bắt đầu trây trét lên mặt.

Má Bảy năm nay chưa tới 40, nhưng ai cũng gọi bằng Má. Từ mấy thằng già 4, S chục tuổi ham chơi bời đến mấy thằng nhóc 16, 17 tuối trốn học di chơi đĩ. cũng bắt chước gọi bà là "Má Bảy." Chính má Bảy cũng chẳng nhớ ai "vinh danh" cho mình chức Má. Nhưng nghe dám gắi chơi bời gọi mình một cách kính nể, thì cũng đương nhiên chấp nhận luôn.

Hai đứa vừa sửa soạn xong thì cũng vừa lúc ba thằng thanh niên chở nhau trên một chiếc Honda bước vô Má Bảy đon dã bước ra chào hỏi:
- Chà. Lâu quá hỏng thấy ghé. Bộ. . . bà xã cấm cung rồi sao mà lặn kỹ quá vậy?

Má Bảy hỏi xã giao, chớ thật ra bả có nhớ mặt mũi tên nào đâu. Ngày nào cũng khách khứa nườm nượp, hơi sức đâu mà nhớ.

Gã thanh niên đi đầu mĩm cười. Hắn không trả lời má Bảy mà cứ trố mắt nhìn con Mén. Bà Bảy biết ý giới thiệu luôn:
- Ờ. Em nầy mới vô làm bữa nay dó. Đi thử đi cậu "bót" lắm đó.
Gã dân chơi hỏi móc lại một câu:
- Ủa. . . Mới vô làm bữa nay hả? Vậy. . . mấy năm nay làm ở động nào
Má Bảy có vẻ tự ái, bực dọc nói với con Mén:
- Tao nói vậy mà nó hỏng tin. Chút nữa mầy banh lồn dí vô mặt nó coi tao nói có đúng không. Mấy gã thanh niên cười hô hố có vẻ khoái chí lắm. Con Mén tuy trong bụng hơi mắt cỡ, nhưng nó cũng phải làm ra vẻ tỉnh bơ dể chứng tỏ ta dây sành diệu. Thật ra thì con Mén chl mới thật sự bước vào chốn lầu xanh nầy là lần thứ ba trong dời nó.

Cách dây mấy tháng, tình cờ con Mén nhìn thấy thằng Mẹo đến nhà rủ bà Chí đi dánh bài. Giữa cái xóm nghèo, đa số thanh niên phải đi làm thợ thuyền, dầu tắt mặt tối, áo quần bê bối cẩu thả, thì thằng Mẹo lại diện quần cao bỏi, áo "montngư' láng cóng, khác hẳn với mọi người.

Nhìn thấy con Mền vóc dáng nở nang, cặp vú tròn xoe căn phỏng, thằng Mẹo nói chuyện với bà Chí mà cứ đưa mắt liếc liếc. Con Mén cũng làm bộ lẩn quẩn ở đó chớ không chịu ra sau nấu cơm.

Đến lúc nghe bà Chí than là hỏng có tiền, thằng Mẹo liền làm ra vê dân bảnh, móc túi lôi ra một xấp tiền đếm tới đếm lui cho hai mẹ con bà Chí trông thấy.
Xong nó ngất một xấp 500 đưa cho bà:
- Hỏng có tiền thì cầm chút đlnh nầy chơi cho vui. Hể ăn thì trả lại vốn cho tui.

Bà Chí ngạc nhiên ra mặt. Cái thằng Mẹo nầy nổi tiếng keo kiệt. Ngối vô sòng đặt một cây 2, 3 trăm là chuyện thường, Nhưng ai thua, xin nó một đồng về xe nó cũng chửi xối xả vào mặt. Tự nhiên hôm nay ra vẻ hào phóng dưa bà cả 500 để dánh bài. Bà Chí phân vân cầm lấy xấp tiền, xong chợt hiểu. Thì ra thằng Mẹo thấy con Mén có vẻ mướt quá nên nổi hứng muốn giợt le với con nhỏ.

Kể từ hôm ấy, mối thâm tình giữa thằng Mẹo cùng hai mẹ con bà Chí tăng dần theo thời g;ian. Bà như người chới với giữa giòng nước, cố bám vào cái phao của thằng Mẹo để thỏa mãn cái máu dỏ den di truyền mà mẹ bà để lại.

Bà Chí càng mượn tiền của thằng Mẹo, thì bà biết là phải có bổn phận phải làm lơ cho thầng Mẹo tới lui với con Mén.
- Hai đứa nó có vẻ hạp với nhau lắm.
Đến một buổi tối, cuộc sát phạt đang dến hồi gay cấn thì thằng Mẹo nghl ngang. Mấy con bạc trố mắt nhìn nó thắc mắc. Ai cũng biết cái tánh thằng nầy. Đã ngồi sòng thì trời đánh cũng không buông. Tự nhiên hôm nay bài nó đang hên lại nghỉ ngang bất tử làm mọi người đều ngạc nhiên. Nhiều giọng nói cùng cất lên một lượt:
- Đụ má. An "xi non" hả Mẹo.
- Chơi gì đang nửa chừng nghl ngang vậy mậy. Ngồi xuống đi. Còn sớm mà.

Mặc ai nói gì thì nói, thầng Mẹo dồn hết đống tiền dưới chiếu vào đầy hai túi quần. Xong hấp tấp bỏ ra cửa.

Thấy đã đến giờ hẹn, con Mén cứ ngồi ngó chừng ra cửa. Khi thấy thằng Mẹo chầm ehậm di ngang, nó cũng lính quýnh đứng dậy vuất vuốt lại áo quần, rồi khép cửa và nối gót đi theo hướng thằng Mẹo.

Ngồi trong tiệm hủ tiếu bình dân mà đầu thằng Mẹo cứ suy nghĩ đến cái buồng nhỏ sau nhà bà Chín Lác: Nó chl lo ngại làm sao đưa dược con Mén vào đó là xong. Với kinh nghiệm bao nhiêu lần, thằng Mẹo dư biết con gái chl khó với nó trong lần đầu.

Làm sao đưa được nó vô phòng, rờ vú được là coi như thành công. Trong dầu thằng Mẹo nghĩ thật là đơn g;iản. "Con gái cũng thích được chơi như con trai thôi. Chỉ khác có cái là hay mấc cở." Nhưng dã đưa dược tới chỗ vắng vẻ là coi như rồi.

Bà Chín Lác góa chồng hơn lO năm nay. Bà chẳng có nghề nghiệp gì để sinh sống. Vả lại, bà cũng già rồi, nhu cầu ăn uống ngày hai buổi cũng chẳng là bao, nên bà không chịu làm cái gì hết.

Mấy năm trước, bà cũng bày đặt kêu 5, 3 đứa con gái lang bang về chứa. Cũng có khách lai rai dến chơi nên bà cũng có được chút cháo. Nhưng khách khứa biết tin rồi đến chơi, thì bọn công an cảnh sát cũng biết để đến kiếm tiền. Rốt cuộc, làm được bao nhiêu phải để dành đóng hụi chết cho lính tráng hết.

Bà Chín chán nản, giải tán đám em út rồi chuyển sang nghề khác. Nghề cho mướn phòng để cho những đôi trai gái đến thuê. Dù không có treo bảng, nhưng dân chơi lòng vòng quanh đó dều biết đến bà Chín. Giá cả thì cũng linh động theo từng trường hợp. Một giờ giá khác, một buổi giá khác, mà nguyên ngày giá lại khác nữa. Tuy cũng chẳng có dông khách lắm nhưng bà Chín Lác cũng tạm sống qua ngày được.

Trong số khách khứa thlnh thoảng đến mướn có cả thằng Mẹo.

Tuy đã nhiều lần đến căn phòng ẩm thấp hôi hám ấy, nhưng lần nầy thằng Mẹo hơi hồi hộp. Những lần trước Mẹo dẫn toàn là những con bò lạc hoặc mấy con nhỏ dứng dường thì dễ. Nhưng lần nầy, Mẹo tính đưa Con Mén, một dứa con gái mới lớn, chưa hề biết mùi đàn ông vào đó thì làm sao nó không e ngại.

Con Mén uống nết ngụm trà đá trong cái ly ố vàng, rồi hỏi:
- Anh suy nghĩ cái gì mà dực mặt ra vậy?
Mẹo trả nhanh:
- Anh định bữa nào đi chợ kiếm mua cho em bộ đồ mà hỏng biết em mặc số mấy.
Con Mén nghe mát cả ruột. Cuộc đời nó quanh năm suốt tháng toàn là mấy bộ đồ cũ, vá chằng vá đụp. Bữa nay nghe Mẹo nói như vậy, nó mừng quýnh nói luôn một hơi:
- Chừng nào anh đi thì cho em đi theo. Em phải thử đàng hoàng, mặc vừa mình mới mua chớ.

Thằng Mẹo dứng dậy trả tiền, rồi kéo con Mén đi một vòng chơi.

Đến đầu hẻm nhà bà Chín Lác, Mẹo bảo con Mén đứng chờ rồi đi thẳng vào gặp bà. Nó ngỏ ý muốn mướn phòng. Nhìn cái điệu bộ thầng Mẹo, bà Chín biết ngay là nó đang có cái "độ" ngon. Với phản ứng nghề nghiệp, bà Chín làm khó liền:
- Phòng trống, nhưng có người "đặt" rồi. Chút nữa họ tới liền. Mầy chịu khó đi chơi một vòng rồi khuya khuya trở lại.

Thằng Mẹo chới với. Lần đầu tiên nó gặp trường hợp nầy nên bối rối. Nó kèo nài: 
- Thì bà đuổi họ đi chỗ khác đi. Tui cần gấp mà.
Bà Chín cũng hỏng vừa. Bà nói trơn tru y như thiệt:
- Ý, đâu được mậy. Người ta đặt tiền rồi, đuổi người ta đi coi sao được. Mất uy tín tao hết mầy.
Thằng Mẹo móc túi lấy ra một nắm tiền dúi hết vô tay bà Chín rồi nói dứt khoát:
- Bà trả lại người ta đi. Bâo họ khuya trở lại.
Bà Chín mừng run trong bụng, nhưng cũng làm bộ suy nghĩ:
- Thôi, thấy mầy kẹt thì tao cũng ráng nói chớ biết làm sao bây giờ. Cái thằng qul sứ, cứ làm khổ tao hoài hà.
Vừa nói bà vừa nhét vội nấm tiền vô túi áo bà ba, rồi đưa chìa khóa cho Mẹo. Con Mén vùng vằng, hỏng chịu bước vô căn phòng tối om phía sau nhà bà Chín. Thằng Mẹo phải hù nó
- Vô đây đi em. Đứng đó người ta đi qua đi lại thấy đốn um sùm bây giờ.
Con Mén nghe nói lật đật bước vô trong, nhưng vẫn hạch sách:
- Nhà ai mà vô vậy?
Mẹo trấn an nó:
- Chỗ nầy anh mướn mà. Hỏng có ai tới đâu mà sợ Vừa nói nó vừa với tay gài cái chốt cửa lại.

Trong căn phòng tối om, Mén phải định thần nhìn kỹ mới thấy cái giường nệm củ kỹ trong một góc. Góc bên kia là một cái lu nước đầy tràn có chiếc ca mũ nổi lềnh bềnh bên trên. Con Mén biết ngay thằng bỏ nó đem nó tới đây làm cái gì rồi. Thật tình nồ cũng hơi sợ sợ. Những lần trước hai đứa đi coi hát, thằng Mẹo đã từng lòn tay vô quần vô áo để bóp vú, bóp lỏn nó nhiều lần rỏi.

Con Mén sướng lắm và nó vẫn thầm mơ ước có một ngày hai đứa nó tới nơi kín đáo, riêng biệt như thế nầy. Vậy thì việc gì hôm nay phải sợ. Con Mén hơi ngập ngừng khi thằng Mẹo nắm tay nó dắt lại chiếc giường củ kỹ trong góc nhà.

Thằng Mẹo đã ngồi xuống mềp giường. Nhưng con Mén vẫn dứng, xoay mặt về hướng cửa như muốn đi trở ra. Thấy vậy, không dể cho con Mén có thì giờ suy nghĩ, thằng Mẹo kéo eo ếch con nhỏ để cho nó ngỏi gọn xuống lòng rồi hai tay Mẹo vòng qua bồp hai vú con Mén trong khi hai dứa ngã ngữa trên chiếc giường ọp ẹp.

Con Mển muốn vùng vẫy, nhưng hai chân nó bị cặp giò thằng Mẹo câu cứng. Vả lại, thật tình mà nói, con Mén nằm ngữa trên lòng thằng Mẹo, nên nó không có thể cục cựa gì được.

Thằng Mẹo nằm dưới, một tay nó yòng qua kềm cứng hai tay của con Mén, tay còn lại nó tha hồ sờ soạng, vuất ve cặp vú căng cứng của con Mén. Lúc đầu, con nhỏ cũng mắc cỡ, uốn éo thân hình dể tỏ hành động khó chịu nhưng thằng Mẹo lờ đi. Nó đã biết con nhỏ nầy là chúa dâm. Chỉ cần chịu khó bóp vú, bóp lỏn nó 5, 3 phút là khí nó ra dầm dề. Đến chừng dó không cần biểu nó cũng tự động tuột quần cho chơi.

Quả đúng như vậy. Khi bàn tay thằng Mẹo lòn vô trong áo mà se đầu vú con Mén, thl tự nhiên tay chân nó mềm nhũn, xụi lơ. Con Mén bắt dầu nằm yên, để mặc cho thằng Mẹo tự do cỡi từng lớp vải trên người nó.

Dưới ánh sáng yếu ớt của căn phòng, thằng Mẹo vẫn công nhận nước da nâu rám nấng trông rất khỏe mạnh của con Mén nổi bật trên tấm vải trải giường ố bẩn đã ngã từ màu trắng sang màu cháo lòng. Mẹo trân trọng hôn con Mén khắp nơi truyen dam trên người nó. Cái miệng nỏng nực mài thuốc lá của Mẹo vụng về cạp hết vú nọ sang .vú kia. Tất cả bài bản gì mà thằng Mẹo đã hấp thụ được qua sách vỡ, bè bạn cùng kinh nghiệm bản thân, nó đều dem ra xài hết.

Lúc đầu con Mén nằm rũ người như một cái hình nộm, mặc tình cho thằng bồ nố tha hồ sờ mó, nắn bóp. Nếu bộ ngực con Mén không phập phỏng thở những hơi thở dỏn dập đứt quãng thì có thể coi nồ như một cái xác chưa chôn.

Cho dến khi thằng Mẹo nằm tuột xuống dưới chân nồ, dầu kê vào giữa hai bấp vếrà chiếc lưỡi vào khoảng giữa lỗ đít và lỗ lồn thl con Mén dã chịu hết nỗi rỏi.
Đít nó nhấp nha nhấp nhỏm trên giường như bị kiến lửa cắn. Miệng con Mén cứ hít hà như ăn nhằm trái ớt hiểm. Nó rên rỉ không ngừng miệng:
- Ối! ối! Sướng quá? Sướng quá Mẹo ơi. Chết em rỏi Mẹo ơi. ái? ái! Trời ơi là trời. Sướng quắ.

Thằng Mẹo vừa bú lồn con Mén vừa cười thầm trong bụng. Nó thầm nghĩ: "Bú lồn mà hỏng sướng chớ làm cái gì sướng bây giờ.

Thằng Mẹo đợi con Mén cho tới lúc khí con Mén ra dầm dề, dính chèm nhẹp trên hai mép lỏn, và mông đít nó. Khí con Mén chảy ra dính bết bát trên tấm vải trải giường và bóng nhẩy luôn cả cái mặt thằng Mẹo.

Con Mén không còn kềm hãm được nữa. Cả người nó nóng hổi như lò lửa. Nó vừa rên rỉ, vừa mếu máo kêu gọi như van xin thằng Mẹo:
- Trời ơi! Chơi em đi. . . Em chịu hết nổi rồi. Anh mà bú nữa chắc. . . em chết mất.

Đã nói là con Mén nó có cái máu dâm trong người. Dù cho thằng Mẹo có bú nó ba ngày ba đêm đi nữa, khí đã ra hết rồi mà thằng Mẹo không chịu đút cặc vào lồn nó thì nó cũng chưa đã. Mỗi cái nó sướng mỗi khác. Phải làm đủ bộ nó mới thỏa mãn.

Thằng Mẹo bú lồn con Mén một hồi sau khi đã đời nó lồm cồm ngồi dậy phóng xuống đất đứng bên cạnh giường tay cầm con cặc vừa dọe vừa nói:
- Lại đây em.

Con Mén hiểu ý thằng Mẹo muốn gì, nó chóng hai tay xuống giường rồi lết lết tới gần thằng Mẹo, con cặc thằng Mẹo giờ đang cương cứng chỉa thẳng vào mặt con Mén, con Mcn nuốt một ngụm nước bọt rồi đưa bàn tay lên se se dôi ngọc hành của thằng Mẹo, tay kia nó choàng ra sau dít của Mẹo, rồi từ từ há miệng thật rộng để quặm nguyên con cặc của thằng kép nó trông thật diêu luyện.

Thằng Mẹo chịu hết nổi nhăn mặt nói:
- Ái da. . . dã quá, sướng quá, sâu thêm chút nữa đi, sâu thêm chút nữa di em.
Con Mền há to miệng ra, từ từ đưa sâu vào đụng lông cặc thằng Mẹo, rồi bậm chặt miệng lại kéo nhanh trở ra, Nó làm đi làm lại như vậy thật nhiều lần khiến thằng Mẹo muốn diên lên vì sướng.

Con Mén bú chưa thấy dủ đô thì thằng Mẹo rút con cặc nó trở ra ngoài, nó đẩy người con Mén nằm xuống, thằng Mẹo dùng hai ngón tay cái banh hai mép lồn con nhỏ ra, nó thè chiếc lưỡi dài sọc ra rồi thọt sâu vào lồn con nhỏ, trong khi môi trên của nó thì quậm sát xuống cái hột le bóng lưỡng của con Mền. Con nhỏ sướng quá hai tay ôm ghịt đầu thằng Mẹo xuống, miệng run run vừa dánh bồ cạp vừa rên rỉ:
- Uzm. . . Uzm. . . trời ơi! . . Uzm. . . chết em rồi anh Mẹo ơi? . . Đã quá anh Mẹo ơi!
Nghe con Mén cứ rú lên từng hồi dâm đãng, thằng Mẹo cũng hơi quê. Nó sợ bà Chín Lác nổi sùng gõ cửa đuổi ra thì chết.

Chuyện bà Chín Lác cho mướn phòng dể gái trai hành lạc ở đây ai cũng biết. Nhưng người ta thấy tội nghiệp bả nên lờ di. Bà Chín biết vậy, nên cũng tỏ ra là người biết điều, lén lút, cẩn thận chớ không dám ồn ào lộ liễu quá đáng.

Con Mén càng lúc càng rên la dữ dội. Nó đã nứng tới mức dộ gần như mê sãng. Miệng lảm nhảm như người lên đỏng. thlnh thoảng nghiến răng gầm gừ rồi lại rú lên như Tazan ở trong rừng vậy.

Thằng Mẹo không dám kéo dài thêm. Nó liền chồm dậy, banh hai chân con Mén gát qua hai bắp vế nó. Rồi vói người tới, một tay lòn xuống câu cổ con Mén lên, tay kia nó bịt miệng con nhỏ lại không cho tiếng la hét thoát ra khỏi cổ họng. Thầng Mẹo áp dụng tư thế "ếch ngỏi đáy giếng" eh~a thẳng con cặc đầy gân guốc đang cương cứng ngắc của nó nhằm giữa hai mép lỏn ướt nhẫy của con Mén mà dút vào.

Lúc cặc thằng Mẹo ngập sâu hết cỡ vào trong lồn thì con Mén vặn vẹo mình mẩy. Nó vừa đau vừa sướng, muốn rên la cho đã mà không dược nên người nó oằn oại lê lết vòng vòng trên giường trông thật là thảm thương.

Con Mén trườn tới đâu, thằng Mẹo rê cặc theo tới đó Con Mén càng lúc càng oằn oại, đít nó nhỏng cao lên, xoay vòng tròn trên g;iường làm thằng Mẹo cũng chịu hết nổi. Một luồn khí ấm từ con cặc thằng Mẹo xịt thẳng vào trong tử cung con Mền làm hai dứa nó sướng tới tận chín từng mây. Hai đứa ôm siết lấy nhau, nghe tê dại cái cảm giác sung sướng tuyệt vời.

Từ sau cái đêm đó, hai đứa nồ cứ hò hẹn dắt nhau tới nhà bà Chín Láe. Chúng nó chơi nhau dủ kiểu, bất kể lúc nào có thể chơi dược là chúng nó tuột quần ra làm tới tấp.

Cuộc tình "nhà bà Chín Lác" kéo dài đâu được một tháng thì Mẹo bắt đầu ớn. Ngày nào nó không kiếm con Mén, thì con Mén cũng kiếm nó. Mà đã gặp nhau là nó bắt thằng Mẹo phải bủ, phải chơi. Mà đã chơi thì phải chơi cho nó sướng. Chơi chưa sướng là nó chưa cho thằng Mẹo về. Mà thường thường thì con Mén đòi thằng Mẹo phải chơi từ 2, 3 cái trở lên nó mới đã nư.

Mẹo bắt dầu chơi cái "tình vờ". Nổ cứ ngồi riết ở sòng bài dù là liếc thấy con Mén lượn qua, lượn lại trước cửa. Con Mén bực lắm. Thà là chưa biết thì thôi. Giờ đã biết cái thú ái ân, ăn nằm rồi mà ngưng ngang làm sao nó chịu cho nổi. Nó quyết định phải lôi thằng Mẹo hỏi cho ra lẽ.

Sòng bạc đang hối ăn thua gay cấn nhất thì con Mén xỏng xộc bước vô. Thằng Mẹo hơi ngạc nhiên. Nó nghĩ là có bà Chí ngồi đó, thl con Mén muốn gì cũng phải nể nang một chút. Nhưng nhìn cái bản mặt của con Mén, thằng Mẹo biết là nguy tới nơi rồi. Nó hất hàm hỏi trống không:
- Đi đâu vậy?
Con Mén dằn rõ từng tiếng:
- Tui cần gặp anh có chuyện.
Nghe giọng diệu có vẻ dám "cho ăn thua" của con Mén, thằng Mẹo dợm đứng dậy kéo nó ra ngoài nói chuyện, thì mọi người dồng thanh la lên:
- Nói gì thì nói mẹ nó ở đây đi. Người ta đang cờ bạc mà kêu lãng nhách vậy.

Con Mén đang sùng thằng Mẹo về cái tội bỏ mặc cho nó nứng lồn. Nó quay qua chửi bắt quàng cả sòng:
- Tui làm cái gì mà lãng nhách. Tui có. . . la lêu bàn thờ cha mấy người dâu mà nói tui lãng nhách.

Bà Chí nãy giờ đang thua, thấy thầng Mẹo dợm dứng dậy bà cũng phát bực. Nhưng cũng chẳng biết lý do gì con Mén muốn nói chuyện riêng, nên bà cũng chưa mở miệng. Tới chừng nghe con Mén chửi hổn cả sòng, bà bèn đứng thẳng dậy xỉa tay vào mặt con Mén mà rủa:
- Tiên sư cha cái con đĩ ngựa. Có nứng lồn thì ra đứng ngoài đường cho chó nó đéo. Sao tự nhiên tới đây làm om sòm vậy cái con chó đẻ.
Con Mén cũng hỏng vừa. Nó tru tréo:
- Ừ, Bà nói đúng. Chó đẻ tui ra chứ còn gì nữa?
Bà Chí nhào tới, định tát cho nồ mấy cái nhưng thằng Mẹo đã đứng chận ở giữa cản ngăn:
- Có gì thì từ từ. La lối om sòm một hồi lính tới bắt hết cả dám bây giờ.
Nghe nhắc tới lính, mọi người tự động im lặng tiếp tục cuộc sát phạt, bỏ mặc thầng Mẹo lôi con Mén ra ngoài.
Tới cuối xóm con Mén dừng lại hỏi:
- Anh nồi cho tui biết, hổm rày tại sao anh tránh tui. Tại sao?
Thằng Mẹo giả giọng ngây thơ:
- Anh có tránh em hồi nào dâu. Mấy bữa nay anh thua quá nên lo gỡ chớ có tránh né gì đâu.
- Anh dừng có làm bộ. Ngày nào bà già tui về cũng thua sạch. Bả nói anh gom sòng. Còn tính chối hả?
- Bả thua mấy người kia chớ đâu có thua anh.
- Anh mà ăn thì thế nào cũng đưa cho bả chút ít rồi.
Con Mén chận đầu nó:
- Nói vậy chớ tui biết hết rồi. Hổm rày anh có con đĩ chó nào rồi, nên phụ rẩy tui phải không?

Thằng Mẹo đã biết lý do nào con Mén tới kiếm nó rồi. Nó muốn trở lại sòng bài thì chl còn cách hứa hẹn với con Mén.
- Thôi, tối nay em cứ tới nhà bà Chín. Anh chờ em ở dó mình nói chuyện. Chớ cái vụ om sòm hồi nãy thế nào người ta cũng để ý.

Nghe vậy, con Mén cũng nguội xuống. Nó nghĩ thầm trong bụng "Hỏng làm lớn chuyện như vậy dễ gì thằng Mẹo chịu bỏ sòng bài ra gặp nó."

Thằng Mẹo dã chán con Mén quá rỏi. Chơi chút đỉnh thì còn thích, chứ cứ bắt chơi hoài mỗi ngày thì ai chịu nổi. Đã vậy, bà Chí thì cứ nay mượn tiền, mai mượn gạo. Tiền thằng Mẹo cứ dưa đi mà không có về riết nó cũng ngán. Nó né con Mén là phải. 

Chỉ tội cho hai mẹ con bà Chí. Bả thì quen thói dựa thằng Mẹo để có tiền bạc. Con Mén thì đã ghiền cái cảm giác nầm banh càng cho thằng Mẹo bú liếm, đút cặt vào lồn nó. Giờ thằng Mẹo bỗng dưng chơi cái tình lờ. Cả hai mẹ con bà Chí đều bực dọc, sằng sặc nhau cả ngày.

Cuối cùng con Mén chỉ còn một cách giải quyết ổn thỏa là theo con Đậu di chơi bời, đem tiền về cho bà Chí chút đỉnh là yên chuyện.

Con Mén đang ngủ gà ngủ gật trên chiếc võng nhà má Bảy, thì con Đậu di lại, xla thẳng ngón tay trỏ chọt vào lồn nó mà nói lớn:
- Mén, đi khách kìa mầy.
Con Mén giật mình mở mắt ra đã thấy mấy tên thanh niên ngối sẵn tự bao giờ rồi. Nó ngồi ngay lại, thò chân xuống đất tìm đôi dép, hỏi trống không:
- Ai đi?
Một gã thanh niên bước tới cặp vai nó lôi đi. Nhìn sơ qua cái lối ăn mặc của hắn, khỏi hỏi con Mén cũng biết nó hỏng phải là tài xế cũng lơ xe. Tóc tai vàng hoe, đội chiếc mủ nl nhỏ trên đầu, tay chân dầu máy dính đầy, cái cung cách di dứng, ăn nói toát ra một vẻ gì rất là. . . lơ xe đò.

Con Mén chưa chịu đi ngay, nó đưa mắt nhìn má Bảy hỏi ý. Bà Bảy vừa đưa cái hộp quẹt Zippo lên mối diếu thuốc thơm vừa hất dầu ra lệnh:
- Đi đi. Tao lấy tiền rồi.

Thời buổi bây giờ khó khăn. Mọi ngành nghề làm ăn aều bị ảnh hưởng chung nên má Bảy kỹ lắm. Tiền trao thì cháo múc. Bà dạy kỹ lưỡng cho đám gái chơi bời dưới tay là "Lấy tiền rồi thì làm cái gì cũng được. Muốn bú, muốn nút hay đụ đéo gì dó cũng được. Mà chưa đưa tiền thì tụi nó đụng tới cái tay cũng phải rút lại. Để tụi nó thèm thì nó mới ra tiền."

Con Mén dứng dậy nắm tay gã đàn ông dẫn thẳng vô căn phòng nhỏ phía sau nhà.

Cánh cửa vừa đóng lại, căn phòng trở nên tối om. Gã thanh niên còn chưa định thần, thì con Mén đã giở ngón nghề má Bảy dạy. Nó đè gã nằm ngữa xuống giường rồi t tay lần cởi cái quần, cái áo của gã móc lên đàng hoàng. Sau đó nó mới cởi đến quần áo của nô ra.

Tất cả những ngón nghề mà nó dược thằng Mẹo huấn luyện, cộng với sự chl dẫn, truyền nghề của con Đậu và má Bảy dược con Mén dem ra thi thố. Nó cũng bú, cũng liếm khắp người gã thanh niên. Chiếc lưỡi nó thò ra thụt vào nhanh như lưỡi rắn, cứ nhè nhẹ hai hòn dái của gã mà liếm, mà nút.

Gã thanh niên vừa sướng vừa nhột nên cứ trân mình mà hưởng thụ. Trong dầu gã phải công nhận là con Mén điệu nghệ. Gã doán ít nhất là nó cũng đã 5, 7 năm trong nghề. . . làm đĩ. Thấy cũng đã vừa đủ, con Mén ngã sang xuống bên cạnh gã dàn ông, kéo hắn nằm sấp lên lòng nó rồi vói tay cầm con cặc của gã dút thẳng vào lồn mình.

Gã thanh niên cũng dã lên tới chỉ, cho nên khi con Mén cầm cặc hắn mà nhét vô lồn nó thì hắn cũng cong lưng đẩy vào thật mạnh.

Con Mén hự lên một tiếng. Cả người nó vừa tê rần sung sướng vừa đau đớn. Tính từ cái ngày bị thằng Mẹo phá trinh đến giờ mới chỉ hơn một tháng chứ có lâu lắc gì dâu. Mà mỗi lần thằng Mẹo chơi nó, bao giờ cũng bú liếm đủ kiểu để nó kích thích, khí tuôn ra chèm nhẹp nó mới chơi nên trơn tru, dễ dàng. Còn bây giờ, tình thế hoàn toàn đổi khác. Con Mén phải lo kích thích gã thanh niên cho tới nơi tới chốn dể hấn mau ra. Thứ nhất là khỏi bị má Bảy chửi. Sau nữa là còn đi với khách khác đang chờ bên ngoài. Nên nó cũng chưa hứng thú gì mấy.

Gã thanh niên ngạc nhiên thật sự khi thấy con Mén rưng rức khóc. Hai tay bụm lỏn có vẻ đau dớn lấm. Từ nãy đến giờ, nằm dang háng cho con Mén đi đường lưỡi, hắn cứ tưởng đâu con nhỏ nầy đã '!thâm niên công vự' lắm rồi. Ngờ đâu, khi hắn cong lưng đẩy con cặc to cứng của hắn vào, hắn cảm nhận được cặc hắn đau thốn, chứng tỏ là con Mén còn mới quá. Một chút lòng nhân dâng lên trong lòng hắn. Hắn không còn hứng thú nữa, gã hỏi con Mén:
- Em làm nghề nầy bao lâu rồi?
Con Mén thành thật trả lời:
- Ngày hôm nay mới là ngày thứ ba.
- Mỗi ngày vậy em đi được ... mấy cái.
- Bữa đầu em di có một cái. Đau quá nên em tính thôi, hỏng làm nữa. ở nhà định kiếm một nghề khác để làm ăn.
- Vậy sao em còn trở lại dây? Hắn hỏi.
- Ở nhà dược có một ngày thì em lại thấy buồn, thấy nhớ nên trở lại. Vùa có tiền vừa. . . sướng.
Gã thanh niên phì cười. Hắn nghĩ thầm "Vừa bụm lồn vừa khóc mà sướng cái mẹ gì." Tuy vậy, hấn cũng thấy thương hại con Mén. Hắn an ủi:
- Thôi thì làm nghề nầy cũng phải rán. Đừng khóc nữa, nằm dây nói chuyện với anh đi. Tiền anh trả rồi đừng lo.
Con Mén vừa đau lại vừa sợ má Bảy cho nghĩ việc nên năn nỉ:
Hỏng sao đâu, anh cứ chơi tiếp đi. Nó đau một chút rồi. . . sướng lại liền hà.
Gã thanh niên đã hết hứng. Hắn lắc đầu:
- Thôi, anh cho em nằm nghĩ đó. Anh hỏng có nói với má Bảy đâu. Đừng sợ.
Con Mén cảm cái tấm lòng "quân tử" của gã chơi bời. Nó thủ thl vô tai gã:
- Anh chơi dẹp quá. Kẹt cái là ở đây má Bảy dòm ngó. 'Bữa nào rãnh anh lại nhà em chơi.

Gã thanh niên sáng mắt lên. Hắn biết ngay là con nhỏ nầy còn mới thiệt. Tội gì hỏng cặp bồ với nó cho dỡ tốn tiền. Hắn hỏi địa chl nhà con Mén rồi hứa hôm sau sẽ dến dẫn nó đi chơi.

Khách khứa đã về hết, giữa nhà còn trơ lại có chiếc chiếu cùng một đống lon sữa bò, bên trong ngập tàn thuốc lên có ngọn.
Thằng Mẹo loay hoay dọn dẹp, vừa lầu bầu chửi thề:
- Đụ mẹ. Đã thua còn phải dọn dẹp ba cái đồ dơ của mấy con đĩ chó đó nữa.

Mà hôm nay thằng Mẹo thua thiệt. Lúc đầu hôm nó cũng chl tính đánh cầm chừng để lấy sâu. Vậy mà một hồi nóng máu, tấp mấy cây cũng "gãy" luôn. Nó đành lấy bộ bài, làm một cặp cái đi đứt luôn gần hai ngàn bạc.

Thằng Mẹo chán nãn nhìn bà Chí nằm co quắp ngủ trong xó nhà. Lần nào cũng vậy, thua hết tiền rối mà hả hỏng muốn về, cứ loay hoay quanh sòng bài coi ngó, bàn tán đã rồi lăn ra đó ngủ.
Thằng Mẹo bước lại, co chân khều khều mông đít bả mà nói:
- Ve nhà ngủ đi bà nội. Bộ tính nằm vạ dây hay sao?

Bà Chí dang ngủ ngon bị phá ngang nên bực mình, trở người nầm ngữa lại. . . ngủ tiếp.

Bà Chí bị người ta gọi bằng "bà" thật là oan. Tuổi thiệt của bà chỉ mới có 36 chớ có nhiều nhỏi gì. Bà Chí lấy chồng năm 17 tuổi. Năm trước theo chồng thì năm sau bà sanh con Mén. Đến nay con Mén được 18 thì bà cũng vừa 36. Nhưng vì có con lớn, lại suốt ngày bê tha cờ bạc mà trông bà luộm thuộm, bầy hầy, chớ thật ra vú đít cũng còn mát mắt lắm.

Thằng Mẹo cúi xuống dịnh lay bà Chí dậy, chợt nó ngừng tay trố mắt nhìn.

Mấy hột nút bóp phía trên của chiếc áo bà ba đã bung tự khi nào. Có lẽ trong cơn mê ngủ bà Chí xoay trở mà nó bung ra hay tại cặp vú căng quá, chiếc áo chịu không nổi. Nhưng dù gì di nữa thì thằng Mẹo cũng không cần biết tới. Cái máu cờ bạc trong người thằng Mẹo tự nhiên nhắc nó nhớ lại mấy cây bài hồi chiều. Nó nghĩ nhanh trong dầu là phải "xả xui một cái."

Nghĩ là làm liền. Thầng Mẹo bước lại tắt ngọn đèn, rồi rón rén từng bước mò lại ngồi xuống gần bà Chí.

Mấy hột nút bóp còn lại trên áo bà Chí dược thằng Mẹo nhẹ nhàng tháo hết. Bà Chí vẫn không hay biết gì cả. Hai vạt áo bà Chí vừa bung ra, cặp vú như được giải thoát, nó nằm nghễu nghện như thách thức thằng Mẹo.

Mặc dù cả tháng nay thằng Mẹo chơi con Mén đến mức chán chê, hết còn hứng đến nỗi phải trốn. Nhưng chỉ mới có mấy ngày dưỡng sức, mà vừa nhìn thấy cặp vú bà Chí thì con cặc nó cứng phăng lên tức thì. Thằng Mẹo chậm chạp đưa tay ra vuết nhẹ trên mu lồn bà Chí, thấy bà có vẽ ngủ mê, tay kia nó để lên vú bà Chí rồi bóp bóp mấy cái.

Đang ngủ ngon, tự nhiên bà Chí thấy hai vú mình bị ai nhồi nắn. Bà giật mình mở mắt ra nhưng chỉ thấy một bóng đen mờ mờ ảo ảo. Bà la lên oái oái:
- Ê Cái thằng mắc dịch nào vậy. Có buông ra không?
Thằng Mẹo thì thào:
Tui đây. Thằng Mẹo dây mà. . .
- Cái thằng chó chết, mầy làm cái gì kỳ vậy Mẹo? Mầy muốn tao la lên không
- Đừng có la um sùm. Bà chìu tui một chút đi mà.

Bà Chí miệng thì cự nự, mà trong bụng cũng khoái lắm. Bà góa chồng đã chục năm nay. Mấy năm dầu bà coi còn ngon cơm, sạch sẽ nên cũng có ông nầy ông nọ đến với bà. Nhưng từ ngày thua bài, nhà cửa bán sạch thì bà cũng không còn chăm sóc dến cái nhan sắc của bà nữa. Bà từng tuyên bố nhiều lần là bà hỏng cần đàn ông nữa. Đời bà chỉ còn biết có thằng "Bồi" với thằng "Già" là bà đủ vui rồi.
Tính đến nay cũng gần 5 năm, mà bà Chí chưa hề thụ hưỡng được cái thú ái ân. Nhưng như vậy đâu có ngltĩa là bà hết. . . nứng lồn.

Những đêm thua bài, về nhà nằm trằn trọc, bà Chí cũng thấy nhớ một vòng tay đàn ông vuết ve, sờ nắn. Nhưng sáng ra bà lại quên hết. Chl còn có 52 lá bài là gần gủi, trung thành với bà thôi.

Miệng thì nói cứng, nhưng trong lòng bà Chí dâu có muốn la lối làm cái gì. Dầu sao thì thầng Mẹo cũng là người ơn của bà. Nó đã từng nhiều lần đưa tiền để bà làm vốn ngồi sòng mà có bao giờ nó đòi đâu. Thôi thì chịu khó để cho nó quằm một phát coi như là đen ơn. Vừa có vẻ biết điều, mà lại sướng nữa.

Bà Chí kháng cự một cách rất là biết điều:
- Mầy coi chừng đó. Người ta mà biết được họ cười cho thúi dầu nghe mậy.
Thằng Mẹo trấn an:
- Có mình tui với bà làm sao ai mà biết. Đầu bà mà thúi thì đầu tui cũng. . . đâu có thơm.

Nói xong câu đó, thằng Mẹo vồi tay nấm luôn hai ống quần bà Chí mà từ từ kéo tuột xuống. Nó liếc chừng, thấy bà Chí vẫn nằm yên có vẻ sẵn sàng "tác
chiến."

Nhìn bà, thằng Mẹo nuết nước bọt dang dâng lên trong miệng. Thật quả đúng với câu "Gái một con trông mòn con mắt."

Từ bấy lâu nay, thằng Mẹo đã quen thói thấy cái hình ảnh bà Chí bệ rạc, áo quần lem luốc, tóc tai bù xù, suốt ngày lê la nơi sòng bạc. Nhưng giờ dây, nhìn cái hình ảnh bà trần truồng, nằm "phơi hàng" trước mắt, nó mới thấy là bà Chí vẫn còn ngon cơm thiệt. Cặp vú nở nang tròn trịa. Bờ háng rộng với chiếc mu cao vút, một túm lông đen tuyền trông rất hấp dẫn. Thằng Mẹo chịu hết nổi. Nó hấp tấp lột bộ đồ trên người ra rồi nhào xuống mân mê, liếm láp trên đầu vú của bà Chí.

Càng lúc, thằng Mẹo càng thấy mình lầm to. Trong đầu nó cứ tưởng chơi dược mấy con nhỏ mới lớn 18, 19 tuổi là sướng. Còn mấy mụ cỡ bà Chí là. . . khô ran khô rốc rồi. Nồ không ngờ một người đàn bà đã có tuổi không thua gì má nó, mà lúc động tình cũng mất nết dữ dội.

Lúc thằng Mẹo hôn hít người bà thì bà vẫn còn nằm yên, ra cái điều "nể mầy lắm đó nha mậy." Nhưng đến lúc thằng Mẹo bú vú bà Chí thì bà cũng y như con Mén. Cũng oằn oại, rên la không ngớt. Bà Chí vừa hẩy hẩy lốn vừa rên:
- Uzm. . . Uzm. . . Sướng quá Mẹo ơi? Sướng quá.
Thằng Mẹo ngưng bú để trả lời, trong khi hai tay nó vẫn nhồi bóp cặp vú:
- Bà góa chồng cả chục năm rồi. Bây giờ được chơi làm sao hỏng sướng cho được.
- Đã thiệt Mẹo ơi? . . Mầy cứ bóp mạnh đi. Tao hỏng có đau đâu.

Vừa nói, bà Chí vừa nắm chặt lấy hai tay thằng Mẹo kéo xuống lỏn bà rồi nói:
- Chà mạnh vô lồn đi. .ừ. .ừ. .vậy đó.

Thằng Mẹo cảm thấy bàn tay nó ướt chèm nhẹp. Nó nghĩ thầm trong đầu "Đu mẹ, già đầu rồi còn khí ở đâu mà ra dữ quá vậy."